Không dễ gì mới đợi đến lúc tan học. Tôi vốn muốn né tránh Trần Tử, không muốn đi cùng cậu ta, kết quả tôi còn chưa ra khỏi cửa lớp thì đã bị Trần Tử kéo tay đi rồi.
Mặt cậu ta đầy ý cười “Đi thôi Tiêu Tiêu!”.
Được thôi, tôi nhận mệnh rồi.
Vốn muốn an an phận phận đi về nhà.
Kết quả ở cổng trường lại thấy nam sinh buổi sáng tặng kẹo cho tôi.
Bình luận
Bình luận Facebook