Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
39.
Mọi chuyện đã an bài.
Chuyện riêng tư của tôi và Phong Thời cũng nên được đưa vào lịch trình.
Sau khi công ty Phong Thời niêm yết, anh ngày càng bận rộn. Ngay cả cuộc gọi video cũng không có thời gian để nhận. Tôi chỉ có thể thấy hình ảnh của anh trên các buổi họp báo lớn.
Hẹn hò liên tiếp vài lần. Chẳng có tin tức gì.
Tôi xông thẳng vào văn phòng của anh, “Rốt cuộc có về nhà ăn cơm không, cho em câu trả lời chắc chắn? Tôi gi/ận dỗi ngồi xuống ghế sofa: “Không đi thì em đi đây!”
Phong Thời vẫn đang nghe điện thoại, liếc mắt ra hiệu cho trợ lý.
Cô trợ lý thở phào, lau mồ hôi rồi bước ra ngoài. Sau đó anh quay đầu lại tiếp tục nói chuyện điện thoại.
Tôi đứng dậy bỏ đi. Vừa chạm vào tay nắm cửa, tôi bị anh kéo lại.
“Gi/ận dỗi cái gì?” Giọng Phong Thời nhàn nhạt: “Không phải nói xong rồi đây sao?”
Tôi bất mãn: “Cần thiết phải bận như thế không? Anh ki/ếm ít tiền thôi, em đâu có nuôi không nổi anh.”
Phong Thời nghe vậy, nhìn tôi bằng ánh mắt có thể gọi là “thương hại”, “Theo tình hình hiện tại, với đầu óc kinh doanh của em… Muốn nuôi anh, có hơi khó đấy.”
Tôi: “…”
Cái thứ kinh doanh này, nói thật thì, đúng là phải cần có thiên phú. Không phải sống lại một đời là có thể đột nhiên học được.
Phong Thời nói: “Em đã quen với cuộc sống thiếu gia rồi. Anh không ki/ếm nhiều tiền hơn, sau này em lấy gì mà chơi?”
Tôi gật gù. Một lúc sau mới phản ứng lại, “Cái này không phải là… trai bao ăn bám sao!?”
Cổ họng Phong Thời thoát ra một tiếng cười trầm thấp.
40.
Nhiều năm sau, tôi và Phong Thời đều đã thành công rực rỡ trong sự nghiệp.
Hai chúng tôi kết hợp lại với nhau. Nói là tinh anh thương trường song ki/ếm hợp bích. Nhưng thực chất, Phong Thời là người quản lý mọi việc.
Gần đây, Tần thị tiến vào lĩnh vực Y tế. Lợi nhuận khổng lồ, nhưng tính cạnh tranh cực kỳ gay gắt.
Tôi muốn mở rộng tầm ảnh hưởng, nhưng ngay lập tức gặp phải khó khăn. Phong Thời bảo tôi tự mình nghĩ cách.
Tôi đã nghĩ rồi.
Phong Thời vừa về đến nhà, tôi nhanh như c/ắt nhào tới, đ/è anh xuống ghế sofa, rồi bắt đầu khóc lóc ầm ĩ: “Bà xã ơi! Anh biết em không có đầu óc kinh doanh mà! Anh còn không chịu giúp em! Cứ để Tần thị phá sản luôn đi! Đến lúc đó anh sẽ ở bên một tên nghèo rớt mồng tơi, ra ngoài chẳng còn mặt mũi gì!”
Phong Thời xoa xoa thái dương, thở dài bất lực, “Anh biết rồi, em đứng dậy trước đã. Anh sẽ mở cho em kênh lưu lượng truy cập lớn nhất, em tự nghĩ nội dung quảng bá, được không?”
Lần nào Phong Thời cũng không chịu nổi khi tôi c/ầu x/in anh.
Cũng không biết tôi có đặc điểm gì, mà anh luôn dành cho tôi một sự dung túng đặc biệt. Ngay cả khi bị tôi mút đến rá/ch da, anh cũng chỉ nhẹ nhàng vỗ đầu tôi, không hề đ/au đớn. Rồi để tôi tiếp tục mút.
Thực ra tôi cũng không hề muốn làm một trai bao ăn bám. Nhưng nói thật, cơm mềm ăn khá ngon.
Nếu không có gì bất ngờ, bữa cơm mềm này, tôi sẽ phải ăn cả đời mất.
Ừm, thơm thật.
[Hết]
Mình giới thiệu một bộ khác do nhà mình đã up lên web Dammy ạ:
THUỐC ỨC CHẾ PHIÊN BẢN NGƯỜI - Tác giả: Willow
Tôi là trợ lý Beta đắc lực nhất của ông chủ Alpha. Về văn, tôi có thể thay anh xử lý công việc, chăm lo cuộc sống. Về võ, tôi có thể đ/è ngửa ông chủ đang trong cơn phát tình, rồi thẳng tay tiêm một liều th/uốc ức chế Alpha vào người anh.
Tôi có tính cách điềm tĩnh, làm việc mạnh mẽ, hiệu quả. Hệt như một người công cụ* không thể thiếu trong các tiểu thuyết Đam mỹ. (*Công cụ nhân: nhân vật phụ chuyên dùng để thúc đẩy tình tiết)
Thế nhưng, vào cuối năm, tôi đã gửi cho anh một lá đơn xin nghỉ việc. Anh thậm chí còn không thèm liếc mắt, đã ký thẳng tên mình lên đó.
Đêm Giao thừa, anh đi/ên cuồ/ng đ/ập phá cửa nhà tôi.
Khoảnh khắc cánh cửa mở ra, Alpha đã lập tức đ/è tôi lên, cắn một miếng thật mạnh và đầy hung dữ vào sau gáy tôi, “Lâm trợ lý… Quả nhiên vẫn phải đ/á/nh dấu cậu, cậu mới không chạy lung tung nữa.”
1.
Dù tôi không thể ngửi thấy tin tức tố đang bùng n/ổ của hai người họ, tôi vẫn cảm nhận được, bên trong căn phòng này đang diễn ra một trận “thiên nhân giao chiến” dữ dội đến mức nào.
Omega thút thít, vừa muốn vừa từ chối. Tần Yến gần như đã đạt đến giới hạn, hai mắt đỏ ngầu, gân xanh nổi lên. Ánh mắt đầy ham muốn của anh, khi bắt gặp tôi, chợt lóe lên một tia mờ mịt.
Tôi nhanh chóng túm tóc Tần Yến, kéo mạnh đầu anh ta đ/ập vào tường. Đầu gối tôi ghì ch/ặt gi/ữa hai ch/ân anh ta, khiến anh ta không thể nhúc nhích.
Một tay giữ vai anh ta, tay kia thì nhanh chóng tiêm th/uốc ức chế vào cơ thể anh ta.
Th/uốc được tiêm vào rất nhanh, và cũng phát tác nhanh chóng. Tần Yến rên lên một tiếng, đ/au đớn đến mức ngất đi. Anh ta ngã gọn gàng trong vòng tay tôi.
Alpha đã được giải quyết, giờ chỉ còn lại Omega đang r/un r/ẩy.
Tôi vừa nói “Xin lỗi đã làm phiền” vừa từng bước tiến đến gần Omega. Cậu ta hoàn toàn không có sức phản kháng, tôi dễ dàng tiêm th/uốc ức chế vào người cậu ta.
Tần Yến được chiếc xe tôi gọi đến đưa đi. Còn tôi thì luôn túc trực bên giường Omega, cho đến khi cậu ta tỉnh lại.
“Cậu không hề phải chịu bất kỳ sự xâm hại nào khi mất đi ý thức, đây là video ghi hình làm bằng chứng.” Tôi đưa qua một chiếc điện thoại và một bản hợp đồng giấy, “Ngoài ra, xin cậu đọc kỹ nội dung trong đó, hy vọng hai bên chúng ta có thể đạt được sự đồng thuận.”
Tôi đã chuyển một khoản tiền cho Omega, và ghi vào sổ n/ợ của Tần Yến.
2.
Đây không phải là lần đầu tiên tôi phải dọn dẹp những bãi chiến trường như thế này cho anh ta.
Trong suốt năm năm làm trợ lý bên cạnh Tần Yến, tôi không biết đã dùng bao nhiêu lần th/ủ đo/ạn vừa uy h.i.ế.p vừa lợi dụng để bắt bao nhiêu người ký hợp đồng bảo mật.
Anh ta trẻ tuổi, đẹp trai và giàu có, nghe nói tin tức tố là mùi hương lạnh hiếm có khó tìm. Toàn thân anh ta bẩm sinh đã mang một m/a lực thu hút các Omega đang lên cơn phát tình. Thậm chí, những kẻ muốn trèo lên giường anh còn có cả một số Beta không biết lượng sức.
Tần Yến giống như một miếng thịt Đường Tăng khổng lồ, ai cũng muốn xẻo hai miếng.
Lần đầu tiên tôi và Tần Yến gặp nhau, chính là lúc anh ta bị một Omega lôi vào cơn phát tình ngay giữa phố.
Lúc đó, ngoài tôi ra, không ai dám xông lên ngăn cản một Alpha đầu đàn đang phát đi/ên.
Tôi mượn tạm một liều th/uốc ức chế từ một Alpha bên cạnh, rồi lao tới, đ/á/nh lén từ phía sau và đ/è anh ta xuống dưới thân mình.
Miệng Tần Yến ban đầu muốn cắn vào tuyến thể của Omega, nhưng theo đà, anh ta lại cắn một miếng vào cánh tay tôi.
Tôi đ/au điếng, phải dùng nắm đ.ấ.m đ/á/nh anh ta bất tỉnh, sau đó mới tiêm th/uốc ức chế cho anh ta được.
Cậu học trò Omega được tôi c/ứu chẳng mấy cảm kích. Cậu ta t/át tôi một cái, vừa x/ấu hổ vừa gi/ận dữ: “Anh lo chuyện bao đồng làm gì?”
Sau trận chiến này, Tần Yến đã dùng mức lương cao tuyển thẳng tôi, một người vừa tốt nghiệp chuyên ngành Tự động hóa, vào làm trợ lý cho công ty anh ta.
Mặc dù tôi không hề biết gì về công việc văn phòng, nhưng tôi là một Beta có sức mạnh và th/ủ đo/ạn. Điểm này khiến Tần Yến rất hài lòng.
Thời gian trôi qua, tôi đã theo anh ta được năm năm, giờ đây đã sớm có thể hoàn thành xuất sắc mọi loại công việc trợ lý. Đồng thời kiêm nhiệm cả vệ sĩ riêng và bảo mẫu tận tâm của anh ta.
Dù là công việc hay cuộc sống, tôi đều chăm sóc anh ta rất tốt. Nghiêm túc, không hề mắc một lỗi sai nào.
Đến ngay cả tôi cũng không khỏi suy nghĩ, nếu tôi rời xa anh ta, những ngày tháng sau này của anh ta sẽ trôi qua như thế nào?
Thế nhưng. Tôi muốn nghỉ việc.
3.
Ba mẹ của Tần Yến vô cùng lo lắng về chuyện hôn nhân của con trai, nên đã sắp xếp cho anh ta vài buổi xem mắt ngay trước Tết.
Ngay cả chuyện này, Tần Yến cũng muốn tôi xử lý.
Anh ta còn thuê người đặc biệt điều chế tin tức tố của các Omega thành nước hoa, rồi bắt tôi ngửi từng loại. Tôi thích mùi nào, anh ta sẽ đi gặp người đó.
Tôi thật sự nghĩ đầu óc anh ta có vấn đề.
Những mùi hương dễ chịu đó, thực ra tôi không hề gh/ét bỏ. Nhưng cứ nghĩ đến ng/uồn gốc của những mùi hương này, tôi lại không khỏi thấy buồn nôn.
Nói là vậy, nhưng tôi vẫn hoàn thành công việc của mình với vẻ mặt không cảm xúc, rồi miễn cưỡng chọn ra một mùi hương lạnh.
Tần Yến hỏi tôi: “Cậu thích mùi này?”
Tôi đưa ra lời nhận xét: “Một mùi hương rất sạch sẽ.”
Khóe môi anh ta cong lên, “Tôi cũng thích.”
Khi Tần Yến đi hẹn hò, anh còn yêu cầu phải đặt riêng một bàn bên cạnh cho tôi, để tôi tham gia như một khâu trong cuộc chơi của anh ta.
Ban đầu tôi không đồng ý làm cái việc kỳ quặc và ngượng nghịu này. Một là vì tôi muốn giữ thể diện cho đối tượng xem mắt. Hai là vì khó mà giải thích với ba mẹ Tần Yến.
Nhưng Tần Yến lại nói: “Có tôi chống lưng cho cậu, cậu sợ gì chứ?”
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 9
Chương 8
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Bình luận
Bình luận Facebook