Viên kẹo từ cõi âm

Chương 25

03/08/2024 16:20

Tôi chuyển trường từ dưới quê lên thành phố, việc học hành vẫn luôn chẳng đâu vào đâu, nói không chuẩn tiếng phổ thông, có rất nhiều bài tập toán mà tôi chưa gặp bao giờ, không biết vẽ tranh, không hiểu nhạc phổ, kết quả học tập vẫn luôn lẹt đẹt.

Tóm lại, cái gì cũng kém, không ai thích chơi cùng.

Sau khi qua kỳ thi giữa kì, cô giáo Dương chủ nhiệm lớp đột nhiên gọi tôi đứng dậy ngay trước lớp.

“Gì nhỉ, Kim Đào, không phải… Kim Giác! Chuyện gì vậy?”

Tôi sợ hãi vội đứng lên.

Trước đây khi phát biểu trước lớp tôi luôn hồi hộp, bỗng dưng bị cô gọi đứng lên như vậy, tôi càng sợ hơn, tôi thấy cả mặt lẫn tai mình đều đang nóng bừng.

Cô Dương đ/ập mất tờ đề trong tay xuống, làm bộ làm tịch nói với cả lớp.

“Không ngờ luôn, kỳ thi lần này, đại vương Kim Giác của chúng ta lại được hai con điểm 100 cơ đấy.”

Vừa dứt lời, tất cả mọi người trong lớp đều cười phá lên, có người bắt đầu châm chọc.

“Ăn thịt Đường Tăng nên giác ngộ rồi!”

Cô Dương gõ thước lên bàn quát:

“Trật tự!”

Rồi hỏi tôi:

“Lần trước điểm hai môn của em cộng lại mới được 150, sao lần này lại được hai điểm 100 vậy?”

“Em…”

Nói thật lòng tôi cũng không biết là chuyện gì, tôi chỉ thấy đề thi lần này cực kỳ dễ.

Vì vậy tôi nói…

“Lần này đề dễ ạ.”

Cô giáo cười lạnh:

“Cả lớp chỉ có một mình em được hai điểm 100 thôi.”

Sau đó cô chỉ về phía Từ Lộ… người bạn cùng bàn vẫn luôn đứng thứ nhất cả khối.

“Trong bài thi toán lần này, bạn Từ Lộ còn bị trừ mất 2 điểm.”

Từ Lộ vừa nghe vậy, lập tức dùng ánh mắt tủi thân lẫn phẫn nộ nhìn tôi, sau đó gục xuống bàn lặng lẽ khóc, vai cô nhấp nhô lên xuống.

Tôi càng hoang mang hơn, cảm giác như thể tôi đã cư/ớp mất số điểm 100 của cô ấy vậy.

Cô giáo cầm tờ đề vỗ vào đầu tôi.

“Hừ, nhìn thì thật thà, vậy mà cũng biết chép đấy.”

“Em không chép…” Âm thanh ấy nhỏ tới mức đến tôi cũng không nghe thấy.

Gương mặt cô Dương tràn ngập sự chán gh/ét, cô đuổi tôi ra đứng ngoài cửa, suy nghĩ thật kỹ về lỗi lầm của mình.

Hôm sau cô Dương gọi bố tôi đến, rồi nói tôi gian lận thi cử.

Hoặc là nhìn lén bài bạn cùng bạn, hoặc là tr/ộm trước đề ở phòng giáo viên. Ngoài ra, cô không tìm được lý do thứ ba giải thích cho kết quả bài thi của tôi.

Bố tôi cúi gằm mặt, ông nói nhất định về nhà sẽ dạy dỗ tôi.

Tôi đứng bên cạnh không dám nói gì, mặt tôi nóng bừng, nước mắt rưng rưng ở hốc mắt, nhưng lại không dám khóc.

Sau khi về nhà, bố hỏi tôi:

“Rốt cuộc là chép hay không chép?”

Tôi ra sức lắc đầu.

Ông không nói gì, rồi lấy ra một cuốn sách bài tập làm thêm, sau đó tìm hai đề trong đó cho tôi làm.

Tôi vừa lén lau nước mắt vừa làm, làm xong nhìn đồng hồ, mới hết có mười mấy phút.

Bố nhìn tôi bằng gương mặt ngờ vực, rồi lại tra một lượt đáp án, đúng hết, cuối cùng gương mặt vẫn luôn lạnh lùng của ông cũng nở nụ cười.

“Được, coi như là có điểm giống bố rồi.”

Tôi nói: “Vậy bố đi nói với cô giáo…”

Bố tôi để cuốn sách bài tập thêm sang một bên rồi nói:

“Này thì có gì để nói? Sau này bài thi nào cũng như vậy, còn ai đổ oan được cho con nữa?”

Nhưng lúc đó tôi cũng thấy, chuyện này không nói rõ được với cô giáo, có lẽ là do năng lực của mình đột nhiên tăng lên thôi nhỉ.

Trong lòng tôi cũng khá hài lòng.

Nhưng những chuyện sau đó, càng lúc càng khiến tôi không hiểu nổi.

Danh sách chương

5 chương
04/08/2024 19:17
0
03/08/2024 16:21
0
03/08/2024 16:20
0
03/08/2024 16:33
0
03/08/2024 16:46
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận