33.
“Cậu ăn tối chưa?” Lục Thừa gửi tin nhắn cho tôi.
Tôi nhìn màn hình điện thoại sáng lên, lại nhìn lên Lục Thừa đang ngồi bàn kia nghịch điện thoại, hình như vẫn đang tiếp tục gửi tin nhắn kế tiếp.
Rất nhanh sau đó, tôi lại nhận được tôi tin nhắn thứ hai, “Cậu đang ở đâu thế?”
Tôi cười mỉa mai, lần đầu tiên nghĩ mình thật nực cười, cúi đầu lẳng lặng tắt máy.
Tôi đã hạ quyết tâm rồi. Từ nay, tôi sẽ không thích Lục Thừa nữa.
34.
Tôi cúi đầu ăn, cảm thấy mũi mình chợt cay xè, chút nghẹn ngào vỡ oà bên trong.
“Tớ ăn xong rồi, tớ đi trước nhé.” Tôi vội vàng nói với Kiều Vân, gấp gáp rời khỏi nhà hàng.
Đúng lúc đó, Lục Thừa vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc từ phía sau.
“Tôi ra ngoài một lát.” Cậu ấy nói.
Bình luận
Bình luận Facebook