Ta thăng cấp một mình

Chapter 56

04/04/2025 16:24

**Chương 56: Chuẩn Chỉn Chu**

Sau kiểm tra kỹ lưỡng tình hình tài chính, quyết định "xõa" một bộ vest sang trọng tại cửa hàng cao Vẫn dư dả gian, ghé c/ắt để chỉnh mái bù xù.

"Hmm..."

So hình ảnh khỏi căn hộ, giờ đây hoàn toàn l/ột *'Đúng tiền đời đẹp hơn.'* ta bảo "người đẹp lụa" quả sai.

Dừng trước cửa kính một cửa hàng, ngắm nghía hình phản chiếu nhún vai cười khẽ. Mọi thứ chuẩn hoàn hảo. *'Chắc chắn để tượng x/ấu rồi.'*

Chỉnh áo, liếc hồ điện thoại: 16:20. *'Phải trước 5 giờ.'* xuất phát bây giờ, giờ.

"Taxi!"

Jin-Woo bắt xe cổng trường dư dả. đó, phát cổng.

"Seong Jin-Ah!"

mình quay lại, mắt tròn xoe như thỏ non: "Oppa?! Anh... Seong nhà đấy ạ?"

"Gì vậy? nhận ra mình sao?"

Jin-Ah liếc nhìn từ chân, bổng: "Tại thay nhiều quá mà!"

"Chẳng lẽ mặc đồ nhàu nhĩ em?"

"Woa..." vẫn hết bàng hoàng, hàm trễ xuống.

"Cẩn cằm rơi mất đấy. Thôi, trước nhé."

Thấy hình, tin trường. Năm năm trước, từng học sinh nơi Anh thuộc lối như bàn tay.

Thông thường, cuộc hẹn diễn ra tại hoặc liên định hướng tương lai chắc chắn rảo nhanh.

"Oppa! Chờ với!" hớt đuổi theo.

"Chào thầy/cô ạ."

Trên lịch chào các Tất ngoái nhìn theo lưng thẳng tắp trong bộ vest chỉn vẻ tò mò.

*'Ai nhỉ?'*

*'Cựu học sinh ư? sao quên học sinh nổi bật này?'*

*'Giáo chăng?'*

Không nữ sinh ngang xì xào:

"Chà, đẹp quá nhỉ?"

"Là vậy?"

"Kìa, kìa!"

"Chắc Phong độ thật đấy!"

Vóc dáng cân đối bộ vest đắt tiền khiến điểm, dù khuôn mặt quá điển trai. Đáng tiếc, đương hoàn toàn lờ tiếng thầm đó.

Jin-Woo thản nhiên để mặc bàn tán rơi rụng sau lưng. Đối anh, trọng nhất cuộc định mệnh sắp tới.

---

Người hào hứng nhất Jin-Ah.

vểnh tai ngóng đ/á/nh giá về từ đám xung quanh, khúc khích cười vẻ. lén tiến Jin-Woo, chọc cùi chỏ hông một cái:

“Nè oppa~, hôm nay nổi như cồn đấy nhỉ?”

Jin-Woo lờ.

“À mà chợt nhớ… vẫn bạn không?”

Anh tiếp ngơ.

“Để tin cậy cho một nữ sinh xinh xắn nhé?”

Nghe đây, liền véo má bằng khuôn mặt h/ồn:

“Đừng vờ yêu nữa.”

“Em… xin lỗi…”

Jin-Woo buông tay. xoa má đỏ ửng, phụng phịu:

“Hứ! Rõ ràng khoái ý mà…”

Hai vừa tranh cãi nhàng vừa chạy vọt trước, xoay trước cửa:

“Tới nơi oppa!”

Trước vào, quay sang gái. vẫn lì.

“Em à?”

“Hôm nay dành cho thôi. Anh về lớp đây.”

“Ừ.”

Câu nói khiến chợt phổ thông. Hồi dự họp huynh.

*‘Lúc mẹ bắt nhập viện liên tục…’*

Sợ mẹ gắng chuyện họp huynh. Hậu quả te tua. Nghĩ lại, hiểu sao hôm nay lo lắng thế. mỉm cười dịu dàng:

“Tối nay vẫn học thêm chứ?”

“Ừm. Oppa về trước đừng đợi em.”

“Được rồi.”

Anh ngột xoa tơi tả.

“Học chăm vào. nhé!”

“Á! đi!”

“Tối nhé!”

Jin-Woo cười toe toét phồng má, vừa chỉnh mái vừa lẩm bẩm:

“Cứ như vậy…”

Dĩ nhiên, hề tỏ vẻ khó chịu. Loáng thoáng ngó quanh kiến không, thở phào xung quanh vắng tanh, lon ton chạy về lớp.

---

**Ấn tượng về Jin-Ah?**

*‘Hmm…’*

Một **“phúc hậu”**.

“Chắc rồi.”

Giáo niên nụ cười ấm áp khiến đối diện dễ lập tức. Có vẻ bà hoàn gia đình nhiên thay mặt đây.

“Tôi Thật mà nói, tôi ngờ một phong độ này! Ohoho!”

Nghe chào đón cúi phép.

*‘Giáo à?’*

Hẳn bà dạy đây sau tốt nghiệp.

Người ta nói tượng quyết định tất cả? Quả sai.

---

Sau vài chào hỏi, bớt căng thẳng *"Cô kính ngữ hơn mình đấy."* Hóa ra năm quá đ/áng như tưởng tượng, may tử tế.

"Mời ngồi đây."

chiếc ghế đối diện. ngồi cách bàn Jin-Ah.

"Giờ yên về rồi."

Cuộc trò chuyện diễn ra suôn sẻ đề giữa Bầu khí thiện, thậm chí vẻ. vốn học sinh gương để hai bên to tiếng.

"Anh hướng trường Y chứ?"

"Vâng, tôi biết."

Nữ qua tài liệu chuẩn sẵn:

"Điểm thi thử xuất sắc. trên lớp ổn định. giữ vững phong độ, hội đỗ cao. xin đừng tạo áp quá cho nhà."

Jin-Woo gật im lặng. Ánh mắt háo hức lộ rõ vọng lớn dành cho Giáo lớp 12 áp khủng khiếp nắm giữ tương lai một học trò mà.

*"Nghe nói nhiều nam tìm cách đẩy trách cho nghiệp nữ..."*

Nghĩ đó, càng kích trước nhiệt huyết nhiệm. Sự như đợi.

Khoảng phút sau, họp dần lại.

"Vậy đề gì..."

Jin-Woo định chợt tiếng, nghiêm túc lạ thường:

"Tôi nói một Săn."

Phản nhạy bén Hunter mách bảo chuyện lành.

"Vâng."

"Nếu... thức năng lực, liệu cho theo nghề Săn?"

"Không giờ."

Câu dứt khoát cần suy nghĩ. như dự đoán, mặt trĩu xuống:

"Quả nhiên..."

Thấy mày, hít trọng:

"Xin phép một không?"

Jin-Woo gật đầu:

"Nếu trong khả năng tôi..."

Dù sao đây gái, từ chối thẳng thừng để tượng x/ấu.

vội nói như sợ ý:

"Một học sinh tôi định bỏ học để Săn chuyên nghiệp sau thức tỉnh. Tôi khuyên can nhưng nhất quyết trong nghề, giúp hiểu nguy hiểm..."

---

"Thực giờ trường nữa."

"A ha."

Chuyện khá phổ biến.

Sẽ trường hợp vài Thức Tỉnh, từng trải nghiệm nghĩ mình nhân vật đặc chọn, vượt trội hơn khác… mà hề hay khắc nghiệt nào.

…Dù trên đời nhiều Thức Tỉnh Săn danh tiếng ki/ếm bộn tiền.

Giáo thở dài.

"Nếu cứ tiếp trốn học này, nhà trường biện pháp đấy. ít nhất tốt nghiệp ba trước chứ?"

Jin-Woo gật Thấy phản ứng cực, mặt sáng chút.

"Anh giúp tôi thuyết phục tốt nghiệp trước không?"

nỗ nở nụ cười.

Jin-Woo tò mò một điều:

"Em ấy… xếp hạng Thức Tỉnh nhiêu vậy?"

"Nghe nói là… hạng thấp nhất…"

Nói cách khác, hạng E.

'…Sống lâu đâu.'

Jin-Woo thầm lắc đầu.

Đó hạng mà hầm ngục hết trọng. nhập cuộc quá chuẩn bị, như chắc chắn tàn hoặc ch*t.

Chuyện xảy ra một đứa tuổi mình thật buồn. Tiếc là, lựa vẫn thuộc về bé. phán xét.

tiếc, tốn rộn can dự lựa khác. 'Hơn nữa, mình tin thuyết phục ta.'

Những nói ra chắc dễ định từ chối và nhưng…

"Jin-Ah chắc đó, tên nó là…"

Khi nhắc chợt nhận ra mình dậy nữa.

Anh hỏi lại:

"Thưa tên học sinh cơ?"

"Là… Anh à?" (Tên nhân vật nữ lược trong nguyên tác.)

"……"

Quả đúng, Hàn Quốc nhỏ thật.

'Hử.'

Jin-Woo nói lời.

***

Cùng đó, thự Yujin Construction.

Từ sáng số xe sang đổ về. Lý duy nhất: tổ cho cố Yujin Group Byung-Cheol diễn ra tối nay.

Yu Myung-Hwan, trùm tài số một Hàn, Byung-Cheol. đâu, vẫn tổ chức giỗ hàng năm. khổng lồ mình, gia tộc mặt.

- CEO Tập đoàn XX Đầu tư

- Chủ XX Dược

- Tổng giám đốc Chuỗi cửa hàng XX

Toàn nhân vật lực. thuộc hàng tinh anh.

---

Chỉ một duy nhất.

lui về khuất yên tĩnh, cách xa khỏi đám ồn ào yêu cầu.

Người khác Jin-Ho.

*‘Chán phèo.’*

Cậu ước trôi hơn.

Được "đại ca" phiêu kích các hầm ngục gấp trăm nghìn lần tẻ ngắt này.

*‘Giờ đại ca nhỉ?’*

Nghĩ một lát, chợt nhận ra mình hình dung nổi hình đại ca trong ngày rảnh rỗi.

Cứ thế… lang thang trong khuất, tránh ánh vừa nhấm nháp mấy ly nước ngọt thưởng ph/ạt vừa nghĩ vơ…

…Một nói chút vang lên:

“Ê.”

Quả nhiên.

Mẫu hoàn hảo sau lưng Chỉ cần nhìn dáng vẻ lạnh lùng, thông minh sảo, đoán hắn ta bất cứ thứ gì.

Cặp kính đắt tiền. Thân hình cao ráo, lưỡng. Đó ruột Jin-Seong.

Người thừa kế hiển nhiên Tập đoàn Yujin Construction sau về hưu.

Yu sát lại, nhìn xuống đứa bằng ánh mắt kh/inh miệt:

“Họ hàng tựu đủ, lẽ ra chào hỏi. Định giữ thái độ giờ?”

“... Tùy.”

“Hãy rằng trò ngốc nghếch khiến thanh danh tổn hại.”

Giọng điệu chút tình đệ, trái coi trắng trợn.

Dĩ nhiên, ưa này, nhưng can đảm phản kháng.

“...”

Đành vậy thôi.

Yu thiên tài xuất chúng, lĩnh vực từ học. học siêu phàm, sau tốt nghiệp, hắn giúp trong các dự án kinh doanh và vang dội.

So trai, nổi bật. vừa đỗ đại học. Mỗi cạnh Jin-Seong, mình nhỏ bé, tầm thường.

“...”

“Vẫn nhát gan như lũ giun đất. Chán thật.”

Yu mày kh/inh bỉ nhìn cúi gằm trai, mặt, chóng đi.

“Chú ơi!”

“Ồ, à?”

Chỉ dáng khuất hẳn, dám ngẩng mặt. Đây gh/ét về nhà.

Giá như cúng gia lỉnh kỉnh này…

Yu thở nề. một nói rũ nhưng lẹm vang phía sau:

“Ôi trời. đồ khó Cả tanh bành hết cả.”

Yu ngoái lại.

Yu Soo-Hyun chị hơn một tuổi đó, nở nụ cười mỉa mai.

****

Danh sách chương

5 chương
08/04/2025 14:25
0
08/04/2025 12:06
0
04/04/2025 16:24
0
04/04/2025 16:09
0
03/04/2025 17:03
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu