Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Tôi muốn khóc mà không ra nước mắt.
Quả nhiên, vừa mở mắt ra lần nữa, tôi đã thấy ngay cái mặt to đùng của Sở Hà.
Anh đang ôm tôi, cẩn thận tránh né hệ thống camera của công ty.
Đến bãi đỗ xe, Sở Hà đặt tôi vào trong xe.
Sau khi thắt dây an toàn cho tôi xong, anh dịu dàng hôn lên má tôi, rồi dùng chóp mũi đầy cưng chiều khẽ chạm vào mũi tôi.
“Bảo bối, hôm nay là kỷ niệm một năm ngày chúng ta gặp nhau. Lát nữa về đến nhà, anh sẽ cho em một bất ngờ.”
Tôi cảm thấy hai má mình nóng lên một cách khó hiểu.
Trong gương chiếu hậu, tôi nhìn thấy con búp bê hôm nay mặc một chiếc váy công chúa xa hoa, còn có cả kiểu tóc được làm vô cùng tinh xảo.
Về đến nhà Sở Hà, anh đặt tôi ngồi lên sofa rồi không biết đi làm gì.
Một lúc khá lâu sau, tiếng bước chân vang lên.
Sở Hà thắt tạp dề quanh eo, làn da bị nước nóng làm cho hơi ửng đỏ, những giọt nước theo lồng ng/ực săn chắc chảy xuống.
Khoan đã… kỷ niệm một năm, chẳng lẽ anh ta định…
Sở Hà quỳ xuống bên cạnh tôi, lấy ra một chiếc nhẫn kim cương hồng, rồi đeo vào ngón tay tôi.
Tôi còn chưa kịp ngạc nhiên, anh đã nhào tới.
Những nụ hôn dày đặc rơi xuống cơ thể tôi, hơi thở nóng bỏng th/iêu đ/ốt làn da.
Toàn thân tôi không nhúc nhích được, chỉ có thể gào thét đi/ên cuồ/ng trong đầu.
Sở Hà mang theo hơi thở nóng rực hôn tới sau tai tôi.
Đột nhiên—
Động tác của anh cứng đờ lại, bàn tay liên tục vuốt ve vùng da sau tai tôi.
“Không đúng… không đúng…”
Anh lẩm bẩm:
“Sau tai cô ấy có một nốt ruồi, sao em lại không có?”
Sự dịu dàng trên mặt Sở Hà lập tức biến mất không còn chút nào, sắc mặt đột ngột thay đổi.
“Không đúng… em không phải cô ấy… em không phải cô ấy!”
Bất ngờ “bốp” một tiếng.
Sở Hà vung mạnh bàn tay, tôi bị đẩy ngã xuống sàn nhà lạnh lẽo.
Con búp bê đáng thương cứ thế nằm dang tay dang chân, lăn lông lốc trên sàn.
Trong lúc lăn, tôi hình như còn nghe thấy cả tiếng xươ/ng búp bê g/ãy răng rắc.
Tôi: “……”
Chương 1
Chương 16
Chương 2
Chương 17
Chương 13
Chương 16
Chương 237
Bình luận
Bình luận Facebook