“Trả lời sai.”
Lời nói của người đàn ông đeo mặt nạ rất gọn gàng, dứt khoát, cái ch*t của người đẹp thành thị cũng rõ ràng.
Trực tiếp bị bàn tay khổng lồ đ/ập mạnh vào tường, tạo thành một bông hồng đỏ rực rỡ.
Ngay sau đó lại có tiếng nôn mửa, nhưng khác biệt là có thêm tiếng khóc lóc, la hét, có lẽ là của chồng người phụ nữ đó.
Tôi không thương hại anh ấy, cũng không có thời gian, tâm tư đi tội nghiệp cho người ta.
Nói không chừng người tiếp theo lại chính là mình.
“Mười phút đếm ngược bắt đầu!”
Lần này mọi người rất nhanh chóng trở lại chỗ ngồi của mình, họ dường như đã hiểu và đang phân tích riêng lẻ.
Tôi cau mày, cố nhớ lại đốm sáng vừa lóe lên. Rốt cuộc đó là gì?
Tôi đã bỏ lỡ điều gì?
Tôi tin rằng chỉ cần nắm được điểm đó thì nhất định sẽ biết câu trả lời.
Nhưng dù có nghĩ như thế nào thì cũng không thể nhớ được.
Lúc này, tôi cảm nhận được một cảm giác dịu dàng truyền đến từ lòng bàn tay mình.
Dương Khê nắm ch/ặt tay tôi, mười ngón tay của chúng tôi đan vào nhau.
“Giang Bắc, em thật sự sợ hãi, sợ mất…”
“Anh thích em.” Tôi ngắt lời Dương Khê, chân thành nhìn vào mắt cô ấy, nói: “Anh cũng sợ, sợ mất em, sợ đến phút cuối không nói cho em biết là mình thích em. Anh không muốn đi theo vết xe đổ của nam chính trong phim.”
Cô ấy gật đầu một cách nặng nề, vòng hai tay qua cổ ôm tôi rồi ghé vào tai đáp nhỏ: “Em cũng thích anh, đã thích anh từ lâu rồi”.
Tôi cũng ôm cô ấy thật ch/ặt.
“Xin lỗi, Dương Khê. Nếu không phải anh hẹn em đến xem phim, có lẽ sẽ không gặp phải chuyện đ/áng s/ợ như thế này.”
“Chuyện này không trách anh được, chỉ cần ở bên anh, đi đến đâu em cũng sẵn sàng.”
“Cám ơn em.” Tôi ôm ch/ặt người ấy vào lòng.
Đúng lúc đó, một người không thích hợp đã c/ắt ngang lời tỏ tình sâu nặng của chúng tôi.
“Tiểu huynh đệ.”
Tôi quay đầu lại nhìn, là Đồng Dương.
“Tôi không cố ý làm phiền hai bạn đâu, chỉ muốn làm rõ một chuyện, bởi vì tôi không biết liệu chúng ta có thể sống sót hay không.”
Tôi gật đầu, buông Dương khê ra, cô ấy cũng để tôi đi.
“Trước đó cậu nói mình đã từng đọc một cuốn tiểu thuyết trên mạng kể về việc tôi chơi cấp độ đầu tiên của trò chơi phải không?”
“Đúng vậy, cuối cùng anh cũng ch*t vì nói quá nhiều. Nhưng bởi vì anh đã vượt qua chặng thứ nhất, quy tắc của trò chơi là sau khi hoàn thành trò chơi thì có thể tiến vào cửa ải thứ hai, chính vì vậy anh và người yêu của mình thoát được một kiếp nạn.”
Tôi nói theo trí nhớ trong đầu.
Anh ấy hơi mở miệng, rất ngạc nhiên.
“Nói cách khác, từ khi vượt qua cấp độ một đến cửa ải thứ hai thì tỉnh lại, phải mất ba tháng?”
“Em không biết, nhưng ở đây nhất định tồn tại nghịch lý thời gian. Giống như em, anh nói em ở chặng đầu tiên, nhưng rõ ràng hôm nay mới đến đây xem phim thôi, không thể vào rạp chiếu phim vào ngày 4 tháng 2 đó được.”
Đồng Dương gật đầu.
Anh ấy ngồi lại vị trí của mình rồi trầm ngâm suy nghĩ.
“Giang Bắc, đây rốt cuộc là sao vậy?” Dương Khê nghi hoặc hỏi tôi.
Tôi đã nói với cô ấy một lượt, nhưng lại cảm thấy thật khó tin.
“Có lẽ chúng ta đã được định sẵn phải bước vào rạp chiếu phim đ/áng s/ợ này.”
Tôi cười nhẹ, có khả năng chứ.
Thời gian trôi qua rất lâu rồi, tôi vẫn nhớ từng lời thoại, từng cảnh quay, từng hình ảnh trong phim.
Nhưng dù có phân tích và nhớ lại thế nào đi chăng nữa, tôi cũng không thể tìm ra bất kỳ manh mối nào có liên quan cả.
Trong khoảng thời gian này, năm mươi phút thực sự đã trôi qua.
Cứ mười phút, tôi lại cầu nguyện rằng mình và Dương Khê sẽ không bị chọn.
May mắn thay, đều không bị nhắm trúng. Năm người đã ch*t lần lượt loại bỏ nhiều khả năng, ngay cả người đàn ông đeo mặt nạ cũng bị loại trừ.
Mười phút lần thứ sáu tiếp theo, khả năng sẽ có người thứ sáu ch*t đi.
Dương Khê nắm ch/ặt tay tôi.
“Giang Bắc, anh có sợ không?” Khóe môi của Dương Khê kẽ run run, có lẽ do nôn quá nhiều nên bị vậy.
“Sợ. Tại sao lại không sợ, lúc này có khả năng ch*t người đó.” Tôi thành thực trả lời.
Cô ấy lại lắc đầu nói với tôi: “Em nói người đeo mặt nạ, còn có con q/uỷ đó.”
“Sợ, đương nhiên… sợ.”
Đúng lúc này, trong đầu tôi đột nhiên nghĩ ra một câu thoại.
Tôi có chút kích động hỏi cô ấy: “Dương Khế, em vừa mới nói gì? Nói lại lần nữa đi.”
Bình luận
Bình luận Facebook