Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy trên chiếc giường lớn trong khách sạn.
Toàn thân đ/au nhức như vừa bị xe tải cán qua.
Tôi nhìn đăm đăm lên trần nhà, ch*t lặng suốt mười phút.
Trong đầu toàn là những hình ảnh hỗn lo/ạn, đi/ên cuồ/ng và mất kiểm soát diễn ra trong xe riêng của Thẩm Dục tối qua.
Nụ hôn của anh, hơi thở của anh, thân nhiệt nóng rực của anh...
Tôi đưa tay ôm lấy mặt.
Xong rồi.
Lần này thật sự chơi quá lớn rồi.
Tôi không chỉ hôn anh… mà còn… gần như đã làm tất cả những gì không nên làm.
Dù bước cuối cùng chưa xảy ra, nhưng mọi giới hạn khác đều đã bị phá vỡ.
Tôi vội vàng chộp lấy điện thoại để xem giờ.
Nhưng vừa mở màn hình, hàng loạt thông báo hiện ra khiến tôi ch*t sững.
#ThẩmDục GiangKiều
#ThẩmDụcXeChấn
#SỐC! Hình tượng "cấm dục" sụp đổ, Thẩm Dục cùng nữ tân binh chiến ba tiếng trong xe!
Dòng tiêu đề màu đỏ tím to như t/át vào mặt.
Tôi nhấn vào da đầu lập tức tê rần.
Là một đoạn video quay lén.
Hình ảnh mờ nhòe, chỉ thấy chiếc xe riêng của Thẩm Dục đậu trong bãi đỗ phim trường.
Sau đó là mười mấy giây chiếc xe rung lắc theo một nhịp điệu… rất đều đặn.
Người quay còn kèm theo caption:
“Đêm qua lúc 10h, Giang Kiều một mình bước vào xe Thẩm Dục, mãi đến 1h sáng mới đi ra! Tròn ba tiếng! Xe rung kinh thiên động địa! Ai hiểu thì hiểu nhé!”
Dưới video là hàng trăm nghìn bình luận:
“Cái gì vậy trời! Không phải Thẩm Dục sống kiểu cấm dục sao? Hình tượng sập quá nhanh!”
“Giang Kiều là ai vậy? Một con hạng bét hạng 18 mà cũng dám bám lấy anh tao? Mau cút!”
“Còn muốn tẩy trắng gì nữa? Video rõ rành rành thế kia!”
“Nói thật thì, trai chưa vợ, gái chưa chồng, yêu đương cũng chẳng sao… Nhưng độ rung này thì… thể lực thầy Thẩm thật đáng gờm.”
Tôi tối sầm mặt mày, suýt ngất xỉu tại chỗ.
Cái quái gì vậy chứ?
Chúng tôi rõ ràng… chỉ đang diễn tập thôi mà!
Phải, là diễn cảnh!
Chỉ là… hơi nhập tâm một chút.
Còn chiếc xe rung lắc… là do gió đêm qua lớn quá thôi!
Tôi cuống cuồ/ng mở Weibo, định đăng bài đính chính.
Phải làm rõ mọi chuyện! Ngay lập tức!
Tôi gõ nhanh:
“Chào các bạn truyền thông và cư dân mạng. Về đoạn video được lan truyền tối qua, tôi xin đính chính: tôi và thầy Thẩm Dục chỉ đang tập cảnh diễn trong xe, hoàn toàn không có bất kỳ mối qu/an h/ệ không đúng mực nào. Chiếc xe rung là do gió lớn, mong mọi người không suy diễn. Xin cảm ơn!”
Tôi đọc lại một lượt, thấy không có vấn đề gì.
Vừa định nhấn đăng, thì...
Điện thoại đổ chuông là Trương quản lý của tôi.
“Trời đất ơi! Cuối cùng cũng chịu bật máy rồi! Xem Weibo chưa chưa?!”
“Em thấy rồi, em đang định đăng bài đính chính đây…”
“Đính chính cái đầu cô ấy!” – Trương tỷ quát ầm lên. “Bây giờ im lặng! Không đăng gì cả! Chờ bài xử lý truyền thông từ công ty!”
“Nhưng mà…”
“Không nhưng nhị gì hết! Giang Kiều, nói cho cô biết vụ này không còn là chuyện cô có thể tự lo nữa! Ở yên đó, đừng đi đâu cả! Có gì tôi báo sau!”
Rồi chị cúp máy cái rụp.
Tôi đứng như trời trồng, tay vẫn cầm điện thoại chưa kịp hạ xuống.
Chuyện này… hình như nghiêm trọng hơn tôi nghĩ rất nhiều.
Tôi mở lại Weibo, kéo làm mới bảng tin.
Chỉ trong vài phút, thêm một hashtag mới lọt top:
#ThẩmDụcXeLungLay
Kèm theo hai chữ đỏ chót bên cạnh:
“Nóng bỏng.”
Bình luận
Bình luận Facebook