Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Một tháng sau, ta đành khoác hỉ phục, thân nam nhi ngồi lên kiệu hoa.
Ban đầu ta định đào tẩu, nhưng phụ thân dùng mạng tiểu muội ra để u/y hi*p.
Chúng ta đều do di nương sinh ra.
Từ khi người mất, hai anh em ta sống nương tựa nhau ở Thẩm phủ.
Nếu ta không gả, ông ta sẽ bắt muội muội phải gả lão quả phụ ở Đông thành.
Là huynh trưởng, sao ta nỡ nhìn nàng nhảy vào hố lửa?
Đành chấp nhận mối hôn sự này.
Nhưng nếu Thịnh Lan Đình dám đụng vào ta, ta quyết không nhân nhượng.
Kỳ thực, ta không thể hiểu nổi.
Sao Thịnh Lan Đình lại chọn một nam tử làm Vương phi?
Còn về hắn, ta từng gặp qua vài lần.
Hắn là Nhiếp Chính vương dưới một người trên vạn người, quyền triều khuynh dã.
Tiên đế băng hà, thái tử lên ngôi lúc này chỉ mới 7 tuổi, nhờ nhị đệ là Thịnh Lan Đình phò tá.
Mười năm qua, triều chính đều nằm trong tay hắn.
Tân đế chỉ như bù nhìn.
Đích mẫu nói đúng.
Ở Thịnh Kinh rộng lớn, vị quyền quý nào chẳng muốn gả nữ nhi cho hắn?
Một người đắc đạo, gà chó đều có thể theo lên trời.
Kỳ lạ là Thịnh Lan Đình không động tâm với bất kỳ ai.
Mỹ nhân được tiến cống đều bị trả về nguyên vẹn.
Thiên hạ hiểu ý, lại dâng thanh niên tuấn mỹ.
Hắn vẫn không nhận.
Mọi người đều rõ: Nhiếp Chính vương không ham sắc.
Vậy mà lần này, hắn lại chỉ định ta, một nam nhân làm chính thất.
Ta hoàn toàn m/ù tịt.
Hắn rốt cuộc đang toan tính điều gì?
Chương 17
Chương 12
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 9
Chương 8
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook