Đốc Công... Cứng Được!!!

Chương 15

20/06/2024 17:26

15.

Cuối cùng ta bịt mũi chấp nhận thu nhận năm thị vệ.

Bởi vì Ân Duật trầm ngâm nói: “Xem ra họ còn chưa đủ tuấn tú.”

Tuấn tú.

Tuấn tú cái gì chứ?

Ngoại trừ Hạ Thập Nhất thì những người khác đều phải “tuấn tú” theo mặt chữ quốc ngữ à.

Nhìn qua thì trung hậu thành thật, người không nói nhiều lời nặng nề.

Chỉ nhìn thôi thì không khiến người ta cảm thấy tình thú gì cả.

Ta chỉ sợ Ân Duật lại biến thành quái thú.

Quả thật Ân Duật yên tĩnh được một thời gian, ta đang sống cuộc sống tam điểm nhất tuyến, sống cuộc sống ăn ngon ngủ yên.

Nhưng có một người nào khác muốn làm quái thú.

Sau khi thị vệ đến, đột nhiên ta phát hiện ra chân tướng gây sốc được che giấu bao lâu nay.

Ta phát hiện Tiểu Miên có gì đó không đúng.

Trong chúng ra xuất hiện một tên phản đồ.

Chuyện là thế này.

Nói ra thì khó tin.

Ban đầu ta còn tưởng có chuyện tốt đến với Tiểu Miên.

Tiểu Miên tốt của ta, bát sơn hề khí cái thế, có thể kéo cây liễu rũ lên cũng có thể vào tiểu trù phòng.

Vô cùng hoàn mỹ, nhưng trước giờ nàng ấy không hề có ý hồng loan ý động.

Theo như mẫu hậu ta dạy bảo thì hai chúng ta đều là nút cây du, quá nh.ạy cả.m với lãng mạn, quả không hổ là chủ tớ.

Nhưng mà mấy ngày nay ta chợt phát hiện ra Tiểu Miên và tân thủ lĩnh thị vệ Hạ Thập Nhất có qu/an h/ệ vô cùng thân thiết.

Ta nghe thấy họ gặp nhau vào ban đêm.

Ta nhìn thấy họ liếc mắt đưa tình.

Ta…

Ta lén lút nghe lén ở góc tường.

Trong đêm tối lộng gió, Tiểu Miên nhỏ giọng ngượng ngùng nói: “Tháng này có mang theo không?”

Hạ Thập Nhất cũng thì thầm, thận trọng nói: “Mang đến rồi, cho muội.”

Tiểu Miên: “Oa! Thập Nhất ca ca, huynh thật tốt.”

Hai má của Tiểu Miên ửng hồng, ngại ngùng nói: “Còn may, lần sau huynh có làm chuyện gì khác có thể nói với ta.”

Cái gì?

Tặng cái gì thế?

Ta đứng bên đây bức tường lòng nóng như lửa đ/ốt.

Ta h/ận họ là khúc gỗ.

Nắm lấy bàn tay nhỏ đi.

Hôn lên cái miệng nhỏ đi.

Ta vươn cổ ra nhìn, cuối cùng dưới ánh trăng ta nhìn thấy trong bàn tay thô ráp tự nhiên của thị vệ là một thỏi vàng khổng lồ, đồng thời ta nghe Tiểu Miên tiếc nuối nói: “Không cần, gần đây nguyện vọng của đốc công đạt được rồi, sợ rằng trong thời gian ngắn ta không gom được nhiều bạc để đổi lấy thỏi vàng như vậy.”

Ta: ???

Hạ Thập Nhất đồng cảm sâu sắc: “Chuyện tốt sắp đến với chủ tử chúng ta rồi.”

Khuôn mặt Tiểu Miên say sưa: “Đúng vậy, không có bạc cũng không sao cả, chỉ cần đốc công đối xử thật lòng với điện hạ của chúng ta thì cả đời này Tiểu Miên cũng nguyện ý hầu hạ họ.”

Khuôn mặt cứng nhắc của Hạ Thập Nhất xuất hiện sự dịu dàng.

Hắn ta nói: “Từ khi muội mười một tuổi đã rời Đông Am để hầu hạ công chúa, cũng đã tám năm rồi. Nhìn thấy cuối cùng công chúa đã thông suốt, đã bao giờ muội cân nhắc đến chuyện thành thân gì chưa?”

Tiểu Miên mở to mắt.

Nàng ấy dùng lực cắn mạnh thỏi vàng để lại dấu răng: “Nam nhân có thể đáng tin bằng vàng không?”

Hạ Thập Nhất:...

Ta:...

Ta h/ận ngươi là khúc gỗ đấy Tiểu Miên.

Khoảnh khắc này, đột nhiên ta đã hiểu tại sao mà Huệ Dương và mẫu hậu từng nghiến răng nghiến lợi với ta.

Chẳng trách họ cũng h/ận ta là một khúc gỗ.

Danh sách chương

5 chương
20/06/2024 17:28
0
20/06/2024 17:27
0
20/06/2024 17:26
0
20/06/2024 17:25
0
20/06/2024 17:49
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận