Tan học, tôi bước ra khỏi lớp với tâm trạng rối bời, đang đi trên đường thì bị ai đó t/úm lấy cổ áo.
Lục Tư Niên không đợi tôi kịp phản ứng đã chở tôi đến nhà anh ta.
Là một khu biệt thự không xa trường học.
Khoảnh khắc nhìn thấy chú mèo con, mọi phiền muộn đều bay biến hết.
Sau khi chơi với mèo cùng tôi một lúc, Lục Tư Niên đứng dậy đi vào bếp rót nước cho tôi.
Tôi ngồi trên ghế sofa, ánh mắt không nhịn được mà liếc ngang liếc dọc.
Cho đến khi bị một thứ đồ đặt trước tủ tivi thu hút sự chú ý.
Sao trông quen quen thế nhỉ?
Chờ đã!
Đây chẳng phải là món đồ trang trí tôi tặng cho L sao?
Sao lại xuất hiện ở nhà Lục Tư Niên?
Không thể nào?
Trên đời tuyệt đối không có chuyện trùng hợp như vậy.
Tôi tự an ủi bản thân, chỉ là đồ giống nhau thôi mà.
Gu thẩm mỹ của tôi và Lục Tư Niên giống nhau, m/ua phải đồ giống nhau cũng là chuyện bình thường.
Nhưng sau khi về ký túc xá vào buổi tối, tôi vẫn không yên tâm.
Để thử xem sao, tôi lên mạng đặt m/ua một con thú nhồi bông màu hồng.
Sau khi nhận được thông báo L đã nhận hàng, tôi lấy cớ đến thăm mèo con và một lần nữa đến nhà Lục Tư Niên.
Anh ta mặc đồ ở nhà, lười biếng đưa cho tôi một lon Coca.
"Ăn cơm ở nhà anh nhé, anh tự nấu."
Tôi gật đầu đồng ý, nhân lúc anh ta đang nấu ăn trong bếp, ánh mắt nhanh chóng lướt qua mọi ngóc ngách trong nhà.
Thú nhồi bông chắc là sẽ được đặt trong phòng ngủ.
Tôi hít sâu hai hơi, thầm xin lỗi trong lòng.
Sau vài phút đấu tranh tư tưởng, tôi chậm rãi đẩy cửa phòng ngủ của Lục Tư Niên ra.
Ngay lúc đó, tôi bị con thú nhồi bông đặt trên tủ đầu giường thu hút sự chú ý.
Màu hồng.
Cùng kiểu dáng với con mà tôi đặt m/ua trên mạng.
Chuyện này không thể chỉ dùng hai chữ "trùng hợp" để giải thích được nữa rồi.
Tôi cố gắng điều chỉnh nhịp thở, é/p bản thân bình tĩnh lại.
Tên tài khoản là L, địa chỉ cũng ở trong thành phố.
Tôi mở lịch sử trò chuyện với L, nhanh chóng lướt lên trên cùng, bấm vào tin nhắn thoại đầu tiên anh ta gửi.
Giọng nói gần như giống hệt nhau.
L chính là Lục Tư Niên!
Tôi chậm rãi đóng cửa lại, vẻ mặt như đưa đ/ám.
Trong tình huống hiện tại, tôi thật sự không có cách nào đối mặt với Lục Tư Niên.
Trong 36 kế, chuồn là thượng sách.
Tôi đặt báo thức giả vờ như có điện thoại gọi đến.
"Cái gì? Nhà cậu bị ch/áy á? Tớ đến ngay đây."
"Đàn anh, em có việc gấp, phải đi trước đây!"
Không đợi Lục Tư Niên kịp phản ứng, tôi đã chuồn mất dạng.
Tôi cu/ống cuồ/ng chạy trốn, vừa đi vừa gọi điện cho Giang Lan.
"Tớ tiêu đời rồi! Cậu chuẩn bị đồ đạc đi nhặt x/á/c cho tớ đi."
Giang Lan khó hiểu hỏi: "Sao thế? Không phải là lộ thân phận rồi chứ?"
Tôi sắp khóc đến nơi: "Tên Alpha lắm tiền nhiều của đó vậy mà lại là đàn anh của tớ."
Giang Lan hỏi dồn: "Vậy anh ta có biết cậu là ai không?"
"Hình như... không biết, tớ chưa từng gửi ảnh lộ mặt."
Nghe vậy, giọng điệu của Giang Lan lập tức nhẹ nhõm hẳn: "Thế thì không sao! Tiểu Thần, cậu đừng hoảng, trước tiên nghĩ cách c/ắt đ/ứt liên lạc với anh ta, dù sao anh ta cũng không biết cậu là ai, không thể làm gì cậu được."
C/ứu được đến đâu hay đến đó vậy.
Tôi bấm vào khung chat với L, soạn một tin nhắn xin lỗi.
Sau khi tin nhắn được gửi đi thành công, để đảm bảo an toàn tuyệt đối, tôi còn xóa cả tài khoản.
Bình luận
Bình luận Facebook