ĐUÔI CỦA MỊ MA NHÀ TÔI CỨ NGỨA MÃI

Chương 2

30/10/2025 16:53

Tôi nhíu mày: "Không phải đã bảo cậu đi phòng bên cạnh ngủ sao, cậu đi theo tôi làm gì?"

Mày mắt tinh tế sắc sảo của Cố Diễm cong cong, khóe môi như có như không lướt qua má tôi: "Chủ nhân, tôi muốn ngủ cùng Ngài…"

Lưng tôi căng thẳng, theo bản năng từ chối: "Tôi m/ua em về không phải để sưởi ấm giường, ngoài làm việc nhà em có thể tự do làm những gì em muốn, không cần phải lấy lòng tôi."

Dù sao cũng chỉ m/ua với giá mười đồng, tôi chưa bao giờ mong đợi bất cứ điều gì ở cậu ta.

Giọng Cố Diễm trở nên trầm buồn, cái đuôi lén lút quấn quanh eo tôi, như đang làm nũng, "Nhưng mà chủ nhân, Mị M/a ăn thức ăn của con người sẽ không no, tôi đói…"

Cái đuôi của cậu ta cọ xát khắp nơi trên eo tôi, càng lúc càng trượt xuống dưới.

Hơi thở phả vào cổ tôi chập chờn, bờ vai thậm chí có thể cảm nhận được yết hầu cậu ta đang lên xuống khi nói chuyện.

?? Hả?

Đồng tử tôi run lên, hoảng hốt đẩy cậu ta ra, đóng sầm cửa phòng lại, thở dốc.

Hậu quả của việc không cho Cố Diễm ăn no, tôi không biết.

Nhưng tôi biết.

Một khi cho cậu ta ăn, thì việc ai trên ai dưới e rằng sẽ khó nói rồi.

4.

Vì sự trong sạch của bản thân, tôi liên tục một tuần đều đi sớm về muộn, vừa về đến nhà là tự nh/ốt mình trong phòng ngủ.

Mặc cho cậu ta gõ cửa thế nào tôi cũng không ra.

Cố Diễm nhận ra sự lạnh nhạt của tôi, đôi mắt dường như cũng tối sầm lại.

Cậu ta không còn kêu ca đuôi khó chịu nữa, lẳng lặng trốn sang một bên âm thầm chịu đựng một mình.

Nhà cửa ngày càng gọn gàng ngăn nắp, còn xuất hiện thêm vài món đồ nhỏ xinh mà tôi chưa từng thấy.

Cứ như thể đây không phải là căn nhà thuê của tôi, mà là tổ ấm của tôi và Cố Diễm vậy.

Ngày hôm đó, tôi tan làm về nhà, vừa bước vào cửa đã đ.â.m sầm vào vòng tay Cố Diễm.

Thân nhiệt cậu ta nóng bỏng, cố gắng kìm nén lùi lại một khoảng cách vừa phải. Cái đuôi khẽ vểnh lên, như đang chào hỏi tôi.

"Chủ nhân, tôi có thể mang cơm trưa đến cho Ngài được không? Trong nhà có quá nhiều nguyên liệu, tôi ăn không hết."

Tôi mơ hồ nhớ ra rằng để nuôi Mị M/a, một tuần trước tôi đã đi siêu thị m/ua sắm, chất đầy tủ lạnh.

Suốt một tuần này tôi đều giải quyết ba bữa ở bên ngoài, đồ trong tủ lạnh chắc sắp hỏng hết rồi.

"Được." Tôi đồng ý.

Mắt Cố Diễm sáng rực, hình tam giác ngược ở chóp đuôi rung động tạo thành bóng mờ.

Căn nhà thuê có cách âm không tốt.

Tối hôm đó, tôi nghe thấy ti/ếng r/ên rỉ trầm đục đầy ẩn nhẫn và kích động của Cố Diễm vọng ra từ phòng ngủ bên cạnh.

Mờ mờ ảo ảo, tôi cũng cảm thấy khô khát cổ họng.

5.

Trưa hôm đó Cố Diễm đến công ty đưa cơm, tôi đang bận hoàn thành một tài liệu cần dùng cho buổi họp chiều nên không thể rời đi.

Vừa hay đồng nghiệp phải đi lấy suất cơm đặt chung. Tôi nhờ anh ta mang giúp lên.

Anh ta trêu chọc tôi: "Tiểu Chương à, không cần sống nữa hả? Không thèm ăn cơm đặt chung với anh em nữa rồi."

"Trong nhà có người nấu cơm cho tôi rồi." Tôi cười hì hì.

Đồng nghiệp "xí" một tiếng đầy vẻ gh/en tị.

Sau khi mang cơm lên, vẻ mặt của đồng nghiệp cứ như bị trúng đ/ộc cơm đặt chung, ngơ ngác: "Thẩm Chương, người mang cơm cho cậu là bạn trai cậu à? Trời ơi, cực phẩm luôn…"

Tôi nhớ lại dáng vẻ Cố Diễm ôm tôi với thân nhiệt nóng bỏng, cũng chẳng khác gì bạn trai. Đầu óc tôi n/ổ tung, mặt đỏ bừng ngay lập tức.

Tôi lắp bắp: "Không phải, đó là… Mị M/a tôi nuôi."

"Mị M/a cậu nuôi lại là loại này ư?" Đồng nghiệp trố mắt kinh ngạc nhìn tôi, muốn nói rồi lại thôi, "Thì ra cậu là… Bảo sao tôi cố gắng bao lâu cũng không được, hóa ra là trùng mẫu rồi."

Tôi nhìn thân hình nhỏ bé của đồng nghiệp mà im lặng.

??

Trùng mẫu là cái gì?

Dù là Cố Diễm đi nữa, tôi vẫn là người nằm trên!

6.

Hai ngày này Cố Diễm càng lúc càng khó chịu, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện rõ vẻ nhẫn nhịn đ/au đớn, đôi mắt phủ sương mờ, nhíu mày vì khó khăn.

Cậu ta khàn giọng gọi tên tôi, c/ầu x/in tôi an ủi cậu ta.

Tôi thực sự không thể từ chối cậu ta được nữa.

Tôi hứa với cậu ta, tan làm sẽ xoa bóp đuôi cho cậu ta ngay. Nhưng xoa đến mức tôi sắp bị viêm gân cổ tay rồi. Vậy mà cậu ta lại càng khao khát sự vuốt ve của tôi hơn.

Ánh mắt dần trở nên sâu thẳm và tối tăm của cậu ta khiến tôi ngày càng bất an.

Vừa đúng lúc thứ Sáu, quản lý ký được một hợp đồng lớn, cô ấy hào phóng vung tay mời chúng tôi đi ăn.

Có lý do chính đáng để từ chối cậu ta, tôi không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Tôi nhanh chóng gửi tin nhắn cho Cố Diễm: [Tối nay có buổi tiếp khách, tối không về ăn cơm.]

Cố Diễm trả lời trong tích tắc: [Vậy tối nay chủ nhân có xoa đuôi cho tôi không?]

Trong đầu tôi hiện lên hình ảnh cậu ta đầy vẻ nhẫn nhịn pha lẫn ham muốn sau khi được xoa đuôi, tôi chậm rãi gõ chữ: [Để có thời gian rồi nói.]

Cố Diễm gửi lại một biểu cảm ngoan ngoãn chờ đợi.

Lòng tôi mềm đi.

Trong bữa tiệc, quản lý cũng đưa theo Mị M/a của cô ấy.

Đó là một cô gái xinh đẹp, quyến rũ và hoạt bát.

Tôi trốn sang một bên ăn uống thả ga.

Nhưng chủ đề đột nhiên chuyển sang tôi.

"Nghe nói Thẩm Chương cũng có một Mị M/a, sao không thấy mang theo đi ăn cùng?"

"Đúng vậy, ngày nào tôi cũng thấy Mị M/a của Thẩm Chương đến đưa cơm cho cậu ấy, hạnh phúc quá đi."

"Nghe nói Mị M/a rất bồi bổ cho con người, thật không?"

"Đúng là rất bồi bổ, chị họ tôi có Mị M/a xong thì dung nhan rạng rỡ, cả người trẻ ra hẳn."

"Gần công ty lại mở thêm một cửa hàng Mị M/a nữa, có nên đi xem không nhỉ?"

Danh sách chương

2 chương
30/10/2025 16:53
0
30/10/2025 16:53
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu