Ta Không Thể Làm Thị Vệ Nữa!

Ta Không Thể Làm Thị Vệ Nữa!

Chương 6

12/12/2025 17:42

"Vương gia!!!"

Y quay đầu lại, ánh mắt chăm chú dán vào ta, từ tốn nhai nuốt: "Ngon lắm."

Ta: "......"

Ta phóng qua cửa sổ chuồn mất. Lần này Vương gia không ngăn lại, chỉ để lại tiếng cười khẽ sau lưng.

Ta túm tóc ngồi thụp trên cây, đồng đội bên cạnh trông thấy liền hỏi: "Có chuyện gì thế Tiểu Cửu? Lại bị ph/ạt à?"

Ta gi/ật phắt một chiếc lá: "Không có!"

Ám vệ kia nhảy lên ngồi xổm bên cạnh: "Sao thế hả?"

Ta liếc nhìn hắn, do dự mãi rồi thở dài: "Thôi bỏ đi."

Ám vệ tức đến nghẹt thở: "......"

Giờ đến lượt hắn túm tóc: "Này, nói đi chứ! Đừng thế chứ! Ngươi định nói rồi mà!"

Hắn chồm tới gần, mắt trợn trừng: "Xin ngươi, nói mau, không tối nay ta thức trắng đấy!"

Ta: "......"

Đang lưỡng lự thì hai bóng người nữa chợt hiện trên cành cây: "Chuyện gì thế?"

Ta há hốc miệng, không biết diễn tả thế nào, gãi gãi đầu: "Là... cái này..."

Ba cái đầu, sáu con mắt chăm chú dán vào ta: "Ừm ừm?"

"Chuyện là... ta có người bạn..."

Ta cào cào vỏ cây: "Hắn ấy..."

Ba kẻ kia rúc lại gần hơn: "Ừm ừm?"

Ta lại thở dài: "Thôi bỏ đi..."

"Á á á á á á!!!!" Cả bọn đồng thanh hét lên, làm đàn chim trên cây bay tán lo/ạn.

Ta co rúm người phóng đi: "Xin lỗi xin lỗi!"

Ăn trưa xong, ta lê từng bước về thư phòng. Không dám nhìn mặt Vương gia, nhưng cũng chẳng dám trốn việc.

Tay trái ta ngắt hoa, chân đ/á viên sỏi, tay phải cào vỏ cây, dần dà cũng tới nơi.

Ngẩng đầu lên, thấy Vương gia đang khoanh tay đứng trước thư phòng nhìn ta.

Ta vội vứt bông hoa, đ/á viên sỏi chạy tới: "Vương gia."

Vương gia đã thay bộ y phục màu đen huyền sau bữa trưa, màu tối tăm ấy chẳng thể che lấp vẻ xuất chúng của đôi mày mắt, ngược lại càng tôn lên dáng người cao ráo, ngọc bội bên hông lấp lánh. Vương gia mặc gì cũng tuyệt đẹp.

Y mỉm cười đáp lời, tay xoa đầu ta: "Tiểu Cửu, chiều theo ta ra phố."

Ta liếc nhìn rồi cúi mặt xuống: "Dạ."

Vương gia không buông tha, cúi người sát lại, nghiêng đầu nhìn: "Sao không thèm ngó ta vậy?"

Tai ta nóng bừng, cổ rụt lại: "Không..."

Vương gia cười khẽ bước tới: "Ta đẹp không?"

"Đẹp..." Đẹp nhất đời.

"Vậy mà Tiểu Cửu chẳng thèm nhìn, tổn thương lòng ta quá~" Vương gia lùi lại thở dài.

Ta đành ngẩng mặt đỏ bừng: "Vương gia đẹp lắm."

Vương gia nheo mắt cười, hỏi tiếp: "Ta có phải đẹp nhất không?"

Ta không nghĩ ngợi gật đầu: "Đương nhiên."

Vương gia là người đẹp nhất ta từng thấy.

Y hài lòng xoa gáy ta, y hệt như những lần trừng ph/ạt. Ta vô thức ngửa cổ lên, chợt nhận ra hành động của mình thì toàn thân đơ cứng.

May là Vương gia không để ý, buông tay quay đi: "Ra phố hôm nay, Tiểu Cửu muốn m/ua gì?"

Tim ta đ/ập thình thịch, chưa thoát khỏi ý nghĩ đi/ên rồ ấy. Chỉ biết bước theo Vương gia, đầu óc hỗn độn, chẳng biết mình đáp lại thế nào.

Danh sách chương

5 chương
12/12/2025 17:42
0
12/12/2025 17:42
0
12/12/2025 17:42
0
12/12/2025 17:42
0
12/12/2025 17:42
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu