Thẩm Quyết ra tiền tuyến, bị một tên gián điệp beta phản bội. Chỉ cần bước thêm một bước nữa, tia laser quét ngang sẽ x/ẻ đôi người hắn.
Lúc ấy tôi là bác sĩ thực tập trong quân đội.
Bị điều động lên tiền tuyến hỗ trợ khi thiếu nhân lực.
Bệ/nh nhân đầu tiên tôi gặp phải chính là Thẩm Quyết đang nằm thoi thóp trọng thương.
Hắn mất đi ý thức.
Trong lúc tôi băng bó sơ c/ứu, hắn há miệng cắn vào tuyến thể đã thoái hóa của tôi.
Tin tức tố đi/ên cuồ/ng thẩm thấu qua da, cảm giác châm chích lan khắp người tôi rồi tan biến tức thì.
Tôi không ngửi được, cũng chẳng thể cho Thẩm Quyết sự an ủi hắn cần.
Hắn cứ cắn đi cắn lại.
Cắn đến nỗi sau gáy tôi lở loét từng mảng.
Mà vẫn không quên vu khống tôi chiếm tiện nghi của hắn.
Tôi thầm nghĩ đống tia laser chẳng quét trúng n/ão hắn rồi à, sao lại bệ/nh hoạn đến thế.
Khi cố gắng băng bó cho hắn mà mặc kệ tâm tư cá nhân.
Bản thân tôi cũng suýt ngất đi.
Tôi cố giữ chút lý trí cuối cùng, báo đội trưởng giấu kín chuyện này.
Giữa thanh thiên bạch nhật, bị alpha lạ cắn cổ - người bình thường đều không muốn ai biết.
Sau khi tỉnh dậy, Thẩm Quyết quên sạch chuyện lúc bị thương.
Đội trưởng thương tình, điều tôi rời khỏi quân đội.
Lần tái ngộ tiếp theo chính là ở bệ/nh viện.
Ông nội Thẩm thở dài, "Chuyện này là Thẩm Quyết có lỗi với cháu, nhưng ông thấy được bây giờ hai đứa không hẳn là không có tình cảm. Ít nhất thằng nhóc kia cũng phải lòng cháu, coi như giúp ông việc này được không?"
Thẩm Quyết phải lòng tôi?
Ai tin?
Cả thiên hạ đều biết rõ chuyện hắn gh/ét beta.
Bình luận
Bình luận Facebook