Vì sao Cố Thời Diễn lại khôi phục được ký ức?
Bởi vì hắn cũng đã ch*t, chỉ là ch*t muộn hơn tôi một chút.
"Cố Thời Diễn, thật đáng tiếc quá."
Nghe xong, lòng tôi càng thêm bức bối.
Hóa ra kiếp trước, luôn có người âm thầm chia rẽ chúng tôi.
Mà kẻ đó lại sống sung sướng hơn, thọ hơn cả chúng tôi.
Châu Tri Dạ.
"Anh sẽ khiến hắn phải trả giá, em đợi thêm chút nữa... Đợi anh về, chúng ta bắt đầu lại, được không?"
Cố Thời Diễn nắm ch/ặt tay tôi, thành khẩn hôn lên mu bàn tay.
Tôi không rút tay lại.
Chỉ hỏi: "Anh yêu em không?"
Cố Thời Diễn khẽ gi/ật mình.
"Nếu có thể sống sót trở về, đó chính là câu trả lời."
Chiếc c/òng chân vẫn chưa được tháo.
Vào cái ngày lành bệ/nh tôi bước ra khỏi phòng, rốt cuộc Cố Thời Diễn vẫn không đưa ra bất kỳ lời hứa nào.
Nhưng tôi kéo áo hắn lại.
Nhón chân ôm lấy bờ vai lạnh lẽo: "Em yêu anh, nên sẽ đợi."
Lần ấy hắn biệt tích trọn một tuần.
Bảy ngày ấy Giang Thành dậy sóng, vô số biến cố dồn dập.
Châu Tri Dạ vốn là nhân vật quyền thế nhúng tay vào cả chính lẫn thương, muốn hạ gục hắn không dễ dàng.
Tôi bị giam trong biệt thự, tin tức nhận được ít ỏi vô cùng.
Rốt cuộc, vào hừng sáng ngày thứ tám.
Lách cách -
Chiếc c/òng chân bỗng trở nên nhẹ bẫng.
Bình luận
Bình luận Facebook