Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Mộng Không Thường
- Thợ Cắt Tóc
- Chương 4
Vương Nhất Đao trừng mắt nhìn Trương Lão Tam: "Học trò của cậu đâu rồi?"
Trời lạnh c/ắt da, thế mà Trương Lão Tam lại toát đầy mồ hôi lấm tấm trên trán. Ông ta nuốt nước bọt, bộ mặt nhăn nhó hơn cả khóc: "Nó... nó về quê, phải ba ngày nữa mới quay lại."
Vương Nhất Đao mặt lạnh như tiền, giọng đầy u/y hi*p: "Đi tìm. Lập tức đưa nó về đây!"
Trương Lão Tam giơ tay áo lau mồ hôi, lùi hai bước như kẻ phạm tội: "Tôi... tôi không biết quê hắn ở đâu..."
Trương Lão Tam đã đứng tuổi, mà bị Vương Nhất Đao m/ắng như m/ắng trẻ con. Không khác gì qu/an h/ệ thầy-trò, mà là cha con vậy.
Nhớ lại cú đ/á của bố, tôi đồng cảm bước lên an ủi: "Ui dào, dùng nhầm đ/ao tí chút có sao đâu!"
"Đổi lại là xong mà."
"Trương Lão Tam, đầu tôi còn chưa cạo xong, mau cạo nốt đi."
Vương Nhất Đao cười lạnh: "Q/uỷ đ/ao c/ắt tóc, tà khí xâm nhập. Cậu nên mừng vì chưa cạo xong đi, không thì khó qua được đêm nay."
Tôi tức đến nghẹn họng: "Điên rồi! nói cái gì thế! Ông mới ch*t đêm nay! Cả nhà ông ch*t hết đêm nay! Bảo sao cả phố không ai thèm tiếp ông, cái miệng còn đ/ộc hơn đ/ao!"
Trương Lão Tam vội kéo tôi, liếc mắt ra hiệu: "Giang Chu, hôm nay là tôi có lỗi. Vương Nhất Đao tính khí thất thường, cậu rộng lượng bỏ qua cho. Chỉ là việc q/uỷ đ/ao c/ắt tóc không phải chuyện nhỏ, duy nhất hắn mới c/ứu được cậu."
Tôi gạt tay Trương Lão Tam, nghi hoặc nhìn ông ta từ đầu đến chân.
ĐM ông già này, không lẽ lại cùng Vương Nhất Đao lập kế h/ãm h/ại tôi?
Nghe nói vùng Thượng Hải Quảng Châu có hội Giang Tướng chuyên l/ừa đ/ảo.
"Giang" là giang hồ, "Tướng" là thừa tướng, hợp lại thành thừa tướng giang hồ. Bọn chúng thường dùng danh nghĩa xem tướng, bói toán để lừa tiền. Nói có thể cầu tài hóa giải tai ương. Kẻ bị chúng nhắm đến nhẹ thì mất tiên, nặng thì tan cửa nát nhà.
"Ông nói xem, phải c/ứu tôi thế nào? Chẳng lẽ phải trả giá đắt lắm mới thoát nạn?"
Trương Lão Tam mặt nhăn như khỉ, liếc tr/ộm Vương Nhất Đao: "Ờ thì, đúng là phải trả giá không nhỏ. Ôi việc này rắc rối quá!"
Lão già này không đi c/ắt tóc mà nên đi diễn tuồng. Diễn trò cho tôi xem à?
Tôi nổi m/áu bất bình, gi/ật phăng khăn che tóc vụn trên cổ: "Lừa bố mày à? Bố không cạo nữa!"
Trương Lão Tam mặt tái mét, túm vạt áo tôi: "Còn chưa cạo xong, cậu định đi đâu?!"
Chương 14
Chương 10
Chương 23
Chương 18
Chương 28
Chương 17
Chương 20
Chương 18
Bình luận
Bình luận Facebook