11.
Sau khi đ’’án’’h xong tôi sững sờ.
Những người trong phòng cũng sững sờ.
Tôi dùng lực có hơi mạnh.
Giang Việt dùng đầu lưỡi liếm thịt mềm bên trong má phải, ngoài ý muốn là anh ta không có nổi gi/ận.
Anh ta cũng không hung dữ với tôi.
Chỉ là nhìn tôi cười như không cười.
Tôi thở dài:
“Thật có lỗi…. Hay là em về trước nhé.”
Giang Việt ngửa đầu ra đằng sau, lười biếng duỗi ngón tay gõ gõ bàn nói:
“Ngồi xuống.”
Hay là chọc tới anh ta rồi.
Dù sao cũng là do tôi cho anh ta một bạt tai trước mặt nhiều người như vậy.
Nếu như bây giờ tôi đi thẳng một mạch, vậy thì x/á/c suất bị chia tay là rất cao.
Bình luận
Bình luận Facebook