Tìm kiếm gần đây
Phốc phốc phốc phốc, ki/ếm khí và đại thủ ấn dồn dập dập tắt, nhưng Ngạo Phong tu ra đạo ki/ếm khí thứ tám, hiển nhiên chiếm ưu thế, đạo ki/ếm khí đó cuốn qua, khiến cho Nhạc Chấn Sơn chỉ có thể né tránh, tách ra đạo ki/ếm khí này.
Đây chính là ưu thế khi lĩnh ngộ "Đạo" càng sâu, tương tự đ/á/nh ra một đò/n, sức mạnh tương tự, nhưng uy lực sẽ càng mạnh hơn!
Này vẫn là bảy đạo cùng tám đạo khí trong lúc đó khác biệt, nếu như một đạo đối kháng tám đạo, thậm chí không đạo đối kháng tám đạo, thì chênh lệch lớn đến như trời và đất, cái này cũng là tại sao tu ra bảy đạo khí có thể coi như vương giả.
Cũng còn tốt, bảy đạo và tám đạo chênh lệch còn không phải quá rõ ràng, tu vi của Nhạc Chấn Sơn lại tương đương Ngạo Phong, bởi vậy hắn đối kháng Ngạo Phong x/á/c thực sẽ chịu thiệt, nhưng đủ để đọ sức rất lâu.
Đây chính là Đông Nguyệt Tông, một khi bọn họ á/c chiến, tất nhiên sẽ có đại nhân vật đi ra ngăn cản.
- Nhạc Chấn Sơn, ngươi muốn đối địch với ta?
Ngạo Phong đột nhiên hét ầm lên.
- Hiện tại ta rất phẫn nộ! Ta mất một đứa con gái, ta muốn gi*t tên khốn kiếp này!
Nhạc Chấn Sơn lắc đầu nói:
- Rất lâu không có giao thủ với ngươi, ngược lại muốn xem xem thực lực của ngươi bây giờ ra sao, có lui bước hay không?
Ngạo Phong thu hồi vẻ gi/ận dữ, hít một hơi thật sâu nói:
- Xưa nay ngươi không phải là đối thủ của ta, trước đây như vậy, hiện tại như vậy, tương lai cũng như thế!
Hai mắt của hắn mở lớn, lướt qua hai vệt ánh sáng lạnh lẽo, như lợi ki/ếm c/ắt không khí, hình thành tầng tầng gợn sóng.
Nhạc Chấn Sơn không dám kh/inh thường, thực lực của Ngạo Phong trên hắn, tuy chênh lệch không quá lớn, nhưng đối phương toàn lực ứng phó, nếu hắn bất cẩn, vật rất có khả năng trong mấy chiêu liền bị oanh bại.
- Vậy phóng ngựa đến đây đi!
Hắn không chút để ý nói.
Cao thủ so chiêu, liều tất nhiên là thực lực, nhưng cũng không thể coi thường công lực ngoài miệng, đây là một loại khí thế, không thể yếu.
- Hừ!
Đúng lúc này, một uy thế trấn áp xuống, chỉ thấy một lão giả đạp không mà tới, ánh mắt đảo qua, tràn ngập uy nghiêm, nhất thời để Ngạo Phong và Nhạc Chấn Sơn ngừng chiến.
Đây là một cường giả Sinh Hoa Cảnh, khí thế siêu thoát phàm tục cuốn qua, để trong lòng của mỗi người đều cảm giác như đối mặt Thần linh.
Lăng Hàn liếc mắt nhìn, tên Sinh Hoa Cảnh này chính là Hà Chính Sơ lúc trước đi Vũ Quốc, cùng Vũ Hoàng đ/á/nh một trận, kết quả bị đuổi đi. Mà đồng dạng là nửa bước Sinh Hoa, nhưng Vũ Hoàng còn hung hăng hơn Ngạo Phong nhiều.
Hết cách rồi, một chỉ là chấp sự của tông môn, dù cho trong tay kh/ống ch/ế quyền lực to lớn hơn nữa, thống trị rất nhiều con dân, nhưng chung quy không cách nào so với đế vương của một quốc gia. Huống chi Vũ Hoàng còn là thiên tài mấy ngàn năm khó gặp, ở trên người hắn, quốc thế bị hắn phát huy đến cực hạn.
Hắn không khỏi nghĩ, hiện tại Vũ Hoàng thế nào rồi, lấy hùng tài đại lược của đối phương, cũng nhanh đột phá Sinh Hoa Cảnh đi? Vừa vào Sinh Hoa, liền có thể thu được hai trăm năm tuổi thọ, hiện tại Vũ Hoàng mới sáu mươi, đối lập ba trăm năm tuổi thọ mà nói, hắn vẻn vẹn như người thường hai mươi tuổi, chính là lúc phong hoa cường thịnh.
E là không bao lâu nữa liền có thể nghe nói một vị cường giả "trẻ tuổi" từ từ bay lên, rong ruổi ở Bắc Vực, thậm chí tiến vào ba vực một châu khác, thoả thích bày ra phong thái của mình.
- Việc này, Tông chủ đại nhân đã có quyết đoán!
Hà Chính Sơ không chút tình cảm nói.
- Ngạo Tử Đài âm mưu h/ãm h/ại đệ tử bản tông trước, bị Hàn Lâm gi*t, có tội thì phải chịu! Nhưng Hàn Lâm tư hạ sát thủ, tương tự làm trái tông quy, bị ph/ạt tiến vào Ám M/a Sâm Lâm, trong vòng một năm phải hái đủ bảy cây Hỏa Dương Thảo mới có thể trở về.
Chỉ như vậy thì xong?
Tất cả mọi người kinh ngạc, kia là con gái của Ngạo gia a, hơn nữa không phải con riêng không quan trọng gì, mà là công chúa thiên tài trác tuyệt! Nhưng lại chỉ ph/ạt vào Ám M/a Sâm Lâm hái thảo dược, trừng ph/ạt này cũng quá nhẹ đi?
Nhưng cũng có người cười gằn, Hỏa Dương Thảo a, chỉ ở nơi sâu xa của Ám M/a Sâm Lâm mới có thể hái được, mà ở chỗ đó lại có yêu thú Sinh Hoa Cảnh qua lại, ngay cả cường giả Thần Th/ai Cảnh cũng không dám dễ dàng đặt chân.
Hơn nữa, Hỏa Dương Thảo rất ít ỏi, hái được một cây cũng phải tốn rất nhiều thời giờ, muốn hái bảy cây, cần thời gian càng dài đến quá mức, số may có khả năng một hai tháng, vận may kém... ngươi chuẩn bị ở nơi đó nghỉ ngơi một năm nửa năm đi.
Thời gian lâu như vậy, x/á/c suất gặp phải yêu thú Sinh Hoa Cảnh lớn bao nhiêu?
Vì lẽ đó, cái này không phải chắc chắn sẽ ch*t, nhưng vô cùng nguy hiểm.
Hiển nhiên, đời sau của Ngạo gia làm sao có khả năng ch*t vô ích, nhưng chuyện này dù sao cũng là Ngạo Tử Đài có lỗi trước, lại dính đến Nhạc Khai Vũ, bởi vậy Nhạc gia lão tổ khẳng định đã nhúng tay, mới có quyết định xử ph/ạt cuối cùng này.
- Hàn sư đệ, ta đi với ngươi!
Nhạc Khai Vũ rất nghĩa khí nói. Tính cách của hắn x/á/c thực chính là như vậy, lại thêm trước đó cùng chung hoạn nạn, không chút do dự liền lựa chọn đi theo Lăng Hàn.
Lăng Hàn nhìn Nhạc Khai Vũ gật gật đầu, nhưng trong lòng thì thầm nghĩ, hắn có nên đi Ám M/a Sâm Lâm không. Dù sao, hiện tại hắn chỉ là lấy thân phận "Hàn Lâm" giả, căn bản không cần vì duy trì thân phận này mà đi mạo hiểm.
Trước tiên không quan tâm những chuyện đó, chờ xem đi, dù sao hiện tại hắn cũng không có việc gì làm.
Ngạo Phong hừ một tiếng, nhìn chằm chằm Lăng Hàn rất lâu, lúc này mới xoay người rời đi. Hết cách rồi, quyết định cuối cùng này hiển nhiên là Ngạo gia lão tổ đồng ý, hắn lại ngạo khí cũng không dám mạo phạm lão tổ tông.
Ám M/a Sâm Lâm sao?
Hừ, nhiều nhất hai ba tháng, hắn nhất định có thể thẳng tiến Sinh Hoa Cảnh, đến thời điểm đó hắn có thể gi*t vào nơi sâu xa của Ám M/a Sâm Lâm, tìm gi*t Lăng Hàn!
Hai ba tháng mà thôi, hắn không tin Lăng Hàn có thể tìm được bảy cây Hỏa Dương Thảo nhanh như vậy.
Mọi người dồn dập tản đi, th* th/ể của Ngạo Tử Đài tự nhiên có người mang theo, mà vị thần nữ của Đông Nguyệt Tông này hương tiêu ngọc vẫn, không biết để bao nhiêu người thương thấu tâm.
- Hàn Lâm, trong vòng ba ngày, nhất định phải rời Đông Nguyệt Tông lên đường, nếu dám bỏ trốn, bản tông chắc chắn sẽ tìm khắp thiên hạ, bắt ngươi trở về.
Hà Chính Sơ nói, h/ồn nhiên không biết người phía dưới chính là hung thủ mà lúc trước hắn đi Vũ Quốc muốn dẫn về.
Nói xong, hắn xoay người rời đi, lấy thân phận Sinh Hoa Cảnh của hắn tự nhiên xem thường tốn hơi với loại tiểu nhân vật như Lăng Hàn.
- Hàn sư đệ, lần này phiền phức rồi!
Nhạc Khai Vũ nói, nhíu mày lên, hắn đương nhiên biết độ khó khi thu hoạch bảy cây Hỏa Dương Thảo.
Lăng Hàn cũng nhíu mày, giữa lúc Nhạc Khai Vũ cho rằng hắn cũng đang phiền n/ão, thì lại nghe Lăng Hàn nói:
- Không biết ngày mai còn có thể lấy được Lôi Đình Chiến Giáp hay không?
Nhạc Khai Vũ suýt chút nữa ngã chổng vó, đã đến lúc này, ngươi còn nhớ Lôi Đình Chiến Giáp? Hắn tức gi/ận nói:
- So với tiến vào Ám M/a Sâm Lâm hái th/uốc, Lôi Đình Chiến Giáp không đáng kể chút nào!
Lăng Hàn nở nụ cười nói:
- Có Lôi Đình Chiến Giáp, không phải càng thêm an toàn sao?
Nói như vậy tựa hồ cũng có lý, Nhạc Khai Vũ gãi gãi đầu, nhưng luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó.
---------------
Chương 15
Chương 10
Chương 8
Chương 13
Chương 13
Chương 18
Chương 6
Chương 7
Nền
Cỡ chữ
Giãn dòng
Kiểu chữ
Bạn đã đọc được 0% chương này. Bạn có muốn tiếp tục từ vị trí đang đọc?
Bạn cần có tài khoản để sử dụng tính năng này
Bình luận
Bình luận Facebook