- Lưu Thành tính không?
- Tính!
Hạ khóc cười.
- đi nơi nhìn bộ dạng như vậy, hiển đạo thống Lưu Thành này, đã trong tay a.
- tiền bối còn khảo nghiệm thoáng phát sao?
Giang hỏi.
- Được nếu như thất trọng, cái khảo nghiệm vẫn hiệu quả khảo hạch. đã sắp đột phá đạo, khảo nghiệm ấy, đồ chơi con nít. chê a.
Hạ khóc đã thấy thú vị, thấy cổ quái.
Hắn rằng, Truyền Thừa Lục Cung phi túc, chỗ này, tất tao ngộ khảo hạch nhất.
Lại được, trẻ tuổi duy nhất có đi tới chạm mặt, thậm chí khảo hạch miễn.
Bởi vì, cửa ải khảo hạch, đối thất trọng.
Mà Trần, chỉ nữa đạo Vậy khảo hạch chính x/á/c đã mất đi ý nghĩa.
- Còn gì nữa không? Một hơi ra đi.
Hạ thở dài.
- Trước kia đã sao? thủ Ma Chủ, chi địa Thánh Nhất Tông, bại lộ.
- Đúng, còn Thánh Nhất Đã bốn nhà còn gì nữa không?
Ngữ tràn đầy chờ mong.
- Hết chỉ bốn nhà a.
Ngữ nuối.
- có?
Hạ tay rồi.
- Tiểu tử, biết, nhà nào, đủ hưởng thụ vô rõ ràng còn ngại ít?
- ngại ít, là...
Giang giải thích nhợt.
- Lòng tham a.
Hạ liếc mắt.
- lớn ở Thượng Cổ, chỉ vẹn hai nhà đã bị bưng ổ.
Nói đột nghĩ tới gì, ngữ kinh hỉ:
- được Địa Tạng Nguyên còn chiếm được Đan Tiêu Cổ Phái?
- Đúng.
Giang vô thẳng thắn.
- Cái kia... Vậy nên biết, Vạn Tỏa Lưu Tôn tổ chức hai tông a?
Hạ trầm giọng hỏi.
- Về Vạn Tỏa vãn bối hơi nghe thấy. Chuyện này, Trùng Tiêu Tôn Giả đề cập tới, nói, Đan Tiêu Cổ Phái chỉ phụ trách bộ Còn phần Địa Tạng Môn chủ trì. Một bộ khác, Tông tán chủ trì.
- Tinh, tán kia Tinh. Hắn quái tài, kỳ thời Thượng đầu nhập vào gì, nhưng nào, đều lôi kéo hắn. Tôn vốn bắt Tinh, trấn thủ cửa Truyền Thừa Lục Cung. hội được Tinh. tiểu kia, xong Vạn Tỏa vụng tr/ộm mất. biết bị tộc gi*t ch*t, hay chạy tới địa khác rồi.
Trong giọng nuối.
Giang mỉm nói:
- Hắn đúng đã đi ra Nhân vực.
- sao biết?
Hạ nghi lại.
- Tinh tiền bối ly Nhân vực, đi Vạn đảo. Hắn ở Vạn đảo vừa vặn chi địa.
Giang ra.
Hạ miệng nói:
- vừa vặn nhận được chứ?
- sao biết?
Giang kinh ngạc.
- đã như nếu như ta đoán ra, ng/u sao? Hơn nữa, sáo lộ bình sao?
Hạ đối Trần, thực lau mắt nhìn Với tư cách Thượng Cổ năng, hãn thấy qua.
Nhưng tồn tại yêu nghiệt như Trần, thấy vị văn. Ở thời Thượng cổ xuất rất khó chọn lựa ra cái, trẻ tuổi đ/á/nh đồng.
Luận số mệnh, thậm chí hoa, phú luyện, trẻ tuổi đời sau này, đã vượt thời Thượng Cổ.
Cái nổi, nhưng hết lần tới lần khác xảy ra.
- Được tiền bối sai, Tinh tiền bối, chính x/á/c đã bị ta kế thừa.
Giang phủ nhận.
Con mắt đột sáng ngời:
- Tốt, tốt! Nói như vậy, Vạn Tỏa Trận lần nữa, có lẽ thành vấn đề a?
- vấn đề.
Cái đề lớn, căn dám nhận.
- Vấn đề gì?
Hạ túc hỏi.
- Tiền bối nhất định tham dự kia, nếu như tham dự qua, biết, kia cần bao nhiêu nhân lực, căn Nhân tại gánh chịu.
- Tài sợ, ở trong Tôn, phú kinh người, đủ xài.
- Vậy được, này, Trận Pháp độ tương đương. người, này, dễ sao?
- xử lý được a.
Hạ đạo lý thăm.
- Cái này...
Giang cẩn thận ngẫm lại, nếu như mình tiến vào đạo, dùng cảnh giới thần thức mình, dùng hoa mình, ngược vọng.
Nhưng tiên quyết là, đầy đủ lực, Thạch vô tận. Còn đám Trận Pháp cấp bậc nghe chỉ trợ thủ hắn.
Những đủ, giác mình vẫn vọng.
- Một lần nữa này, độ khó lớn, công to lớn...
Giang lấp lửng, thể.
- Đừng lấp lửng, lời chắc chắn được, hay được.
Hạ hết lần tới lần khác tỏ thái độ.
- mà, tất yếu a?
Giang thở dài.
- tất yếu? Chẳng lẽ tộc chính diện giao phong sao?
Hạ xì mũi coi thường.
- Thượng Cổ Vạn Tỏa căn vẫn còn, chỉ cần khải thoáng phát, ở trên chi tiết bổ thoáng phát, cái kia đồng dạng phát huy tác dụng, gì bỏ dễ cầu khó chứ?
Trọng khải?
Phương diện pháp, đối nói, ăn tiêu. Hắn hiểu được nhiều như a.
- biện khải sao?
Hạ kinh hỉ.
- qua, vãn bối bôn ba. Phí hết chín trâu hai hổ, mới gom góp đủ khải pháp, đúng dễ dàng.
- Tài nguyên?
Hạ câu, tức sụp đổ.
- lãng phí thời gian, tiến đến, được Lưu Thành tình nguyên, đã giải quyết dễ dàng rồi.
Lời vừa ra, tức im lặng.
Bình luận
Bình luận Facebook