15
Ngày hôm sau đi ra phòng khách đã khôi phục sạch sẽ, nhưng thiếu rất nhiều thứ, tạo cảm giác có vẻ đặc biệt trống trải.
Tối hôm qua sau khi Lục Uẩn buông tôi ra liền dọn vào phòng khách.
Tôi và Lục Uẩn vào ngày này tiến vào thời kỳ bình tĩnh ly hôn, Lục Uẩn đồng ý điều kiện ly hôn, là trong thời gian bình tĩnh tôi không dọn ra ngoài. Những thứ này đối với tôi mà nói đã là chuyện nhỏ không quan trọng, mười hai năm vốn cũng trải qua như thế, không đến mức một tháng cuối cùng cũng chờ không được.
Tôi không truy c/ứu sâu vào bộ dáng Lục Uẩn giữ lại là xuất phát từ loại tình cảm nào, là đơn thuần không muốn ly hôn, là đột nhiên cảm thấy áy náy, hay là đột nhiên phát hiện một ít ưu điểm của tôi, thậm chí là thích tôi?
Những thứ này đều không liên quan đến tôi, tôi đã không còn yêu anh ta nữa, thì ra lúc không có tình cảm, mọi người đều trở nên lạnh lùng.
Chân của Quý Hàm khỏe rồi liền hẹn tôi ăn cơm, ngồi vào nhà hàng lại bắt đầu nói về Lục Uẩn.
"Cậu nói xem Lục Uẩn người này xảy ra chuyện gì, cùng cậu kết hôn bốn năm, bỗng một ngày chạy tới hỏi tớ cậu thích ăn cái gì, không biết tớ là chồng cậu hay anh ta mới chồng cậu luôn!"
“Chúng tớ đã chuẩn bị ly hôn rồi." Sau khi tôi bình thản nói ra những lời này, Quý Hàm bị sặc đến ho khan.
“Cậu nghiêm túc đấy chứ?” Cô ấy sặc ra đến mức chảy nước mắt ngẩng đầu hỏi tôi, vẻ mặt kh/iếp s/ợ.
Đã đi quá trình rồi.
Quý Hàm rốt cục tin tưởng, kh/iếp s/ợ nửa ngày sau bình tĩnh lại, "Cậu x/á/c định muốn thật như vậy sao?"
Tôi mỉm cười đáp lại - không có lúc nào chắc chắn hơn lúc này.
“Xem ra cuối cùng thì cậu cũng thật sự nghĩ thông suốt rồi. "Cô nói.
Sau khi về nhà, phòng bếp mùi tỏa khét nồng nặc, phản ứng đầu tiên của tôi là ch/áy, xông vào vừa thấy là Lục Uẩn đang nấu ăn, lửa còn mở, trong nồi là sườn đã ch/áy thành than đen.
Tôi tắt lửa, đặt nồi xuống vòi nước rửa.
Lục Uẩn bị sặc đến ho khan không ngừng, "Khụ, thật xin lỗi, anh chỉ là thử muốn học một chút món sườn chua ngọt mà em thích..."
“Anh không cần phí công sức nữa.”
Lục Uẩn vẻ mặt mất mát, rũ mí mắt che giấu thần sắc, nhận lấy nồi từ trong tay tôi, "Để anh làm đi.”
Tôi cũng không khách khí với anh, trực tiếp trở về phòng.
Bình luận
Bình luận Facebook