21
Thứ ta muốn đ/á/nh là trống Đặng Văn (*trống chuyên kêu oan)
Người chịu oan kêu lên, dân chúng vây xem, ông trời lắng nghe.
Ta muốn cáo trạng Giang thái phó và vợ kế của ông ta, ý đồ mưu sát trưởng nữ bị từ hôn.
Cho dù thể chất ta có yếu đuối, nhưng chắc chắn không thể nào chỉ trong mấy ngày đã đến độ ho ra cả m/áu, sau đó có điều dưỡng cũng không thể khỏe mạnh như ban đầu, hóa ra là do mẹ kế ngày ngày bỏ th/uốc khiến người ta suy nhược vào đồ ăn của ta.
Cáo trạng phụ thân, vốn là bất hiếu.
Sau lễ tốt nghiệp học viện, cuộc sống của ta vốn có thể trôi qua vô cùng suôn sẻ, sao cứ phải tự phá hoại thanh danh, hủy đi tương lai gấm vóc của mình như thế.
Quan viên thụ lý án kiện khéo léo nhắc nhở ta: “Cho dù ngươi có thắng kiện, chẳng qua cũng chỉ có thể phán cho bọn họ tội nuôi dưỡng không tốt mà thôi.”
Suy cho cùng thì bây giờ ta vẫn chưa ch*t.
Nhưng ta vẫn muốn tiếp tục, bất chấp cái giá phải trả là thanh danh của mình.
Ta kiên định trả lời: “Thần nữ vẫn muốn kiện.”
“Aiya, tiểu cô nương như cô thì đòi hỏi cái gì chứ?”
Ta ngẩng đầu, ánh mắt trong veo như lưỡi đ/ao lóe sáng: “Muốn nói lên sự bất công, lấy lại công đạo cho mình.”
Chỉ có thế mà thôi.
Bình luận
Bình luận Facebook