Tống Diễn Châu đến nhanh hơn cả cảnh sát.
Anh ta đ/á tên đi/ên một cái rồi lên xe tìm tôi.
"Tiểu Sinh." Giọng anh ta hoảng hốt mở cửa xe.
Tôi thò đầu ra từ vòng tay Cận Hiêu: "Em ở đây."
Tống Diễn Châu đưa tay về phía Cận Hiêu: "Đưa Tiểu Sinh cho tôi."
Cận Hiêu khựng lại giây lát, lặng lẽ cúi mắt.
Tim tôi chìm xuống đáy vực.
Lại định buông tay em nữa sao?
May thay trong khoảnh khắc kế tiếp, khi Cận Hiêu ngẩng đầu lên, đôi mắt anh lóe lên ánh sáng kiên định.
"Châu Sinh là của tôi, để tôi tự ôm em ấy."
Nước mắt trào ra, tôi bật cười, vùi đầu vào lòng anh.
Bình luận
Bình luận Facebook