Vốn dĩ tính tình đã không an phận, giờ lại càng thêm bồn chồn.
Tôi bật dậy khỏi bãi cỏ: "Này, đi bar uống chút rư/ợu hay đi hát karaoke không?"
Một Alpha đáp lời: "Tối qua đã hát rồi, hay là đi bar đi."
Tôi liếc nhìn cậu ta, người lớp bên cạnh, hình như tên Giang Du, nghe nói là bạn cấp ba của Thời Lạc.
Thời Lạc và Tống Nghị đều không phản đối.
Tôi cũng không để ý, đầu óc chỉ nghĩ đến rư/ợu!
Trước đây bố mẹ quản lý nghiêm ngặt, cấm tôi uống rư/ợu.
Giờ đã trưởng thành rồi, nếm thử một chút chắc không sao đâu nhỉ?
Chúng tôi nhanh chóng nhất trí, kéo nhau đến quán bar gần trường.
Ngồi trong góc phòng VIP, tôi gọi liền mấy loại cocktail.
Chất lỏng mát lạnh đi qua đầu lưỡi, không quá nồng, thoang thoảng hương trái cây.
Đã quá!
Độ cồn của các loại này đều thấp, không dễ say, nhưng khi uống được một lúc, toàn thân tôi bất ngờ nóng bừng.
Một luồng tê rần từ xươ/ng cốt lan khắp chân tay, tôi đột nhiên mất hết sức lực.
Nụ cười trên môi tôi đóng băng.
Kỳ phát nhiệt của Omega thất thường thật.
Ai ngờ được, đi uống rư/ợu mà cũng lên cơn!
May nhờ thường xuyên tập luyện, tôi vẫn cất bước nổi.
Nhớ lời bạn cùng phòng từng nói, tôi gắng gượng đứng dậy: “Tôi có việc phải về trước.”
Tôi lấy điện thoại gọi cho Thôi Trình.
Cậu ấy bắt máy ngay.
Giọng nói thanh thoát vang vọng bên tai qua điện thoại, càng thêm mê người trong đêm khuya: "Hứa Kỳ?"
Bên kia yên tĩnh, chắc đang ở ký túc xá.
Tôi “ừm” một tiếng, kéo cổ áo thì thào: "Tớ đang ở quán bar gần trường, cậu đến đón được không?"
Chương 13
Chương 6
Chương 6
Chương 9
Chương 12
Chương 7
Chương 20
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook