Hiến tế

Chương 13

02/06/2024 18:11

Th* th/ể của bà trẻ đã được đưa đi. Con gà trống lớn không biết rời đi từ lúc nào, tôi đoán nó đã quay lại nhà bà Đinh, không ai dám đến nhà tôi.

Đêm đó, tôi ngủ trong bếp, các em gái không đến nữa, không có âm thanh gì. Tôi ngủ rất ngon không mơ gì cho đến ngày hôm sau, khi mặt trời ấm áp chiếu qua cửa sổ, chiếu lên mặt trên mặt, tôi mới thức dậy.

Cho đến tối, mẹ vẫn ôm em trai không ra.

Tôi biết có một cái rìu trong căn phòng bà ấy đang ở, bà ấy muốn làm cho con trai hoàn hảo nên phải cần thời gian.

Trong ba ngày, tôi không gõ cửa phòng bà ấy, mãi cho đến khi mùi th/ối r/ữa bốc lên tôi mới "hoảng lo/ạn" chạy đến gặp trưởng làng.

Mặc dù nhà tôi quá x/ấu xa, nhưng họ không thể chịu đựng được lời c/ầu x/in của tôi, cuối cùng vài người đàn ông đã cùng nhau để gõ cửa phòng mẹ tôi.

Mẹ đã ch*t, em trai cũng vậy.

Mẹ dùng d/ao c/ắt mũi, mắt, miệng và tai, rồi đặt chúng lên mặt em trai, dùng rìu ch/ặt đầu, còn em trai bị bỏ đói đến ch*t.

Mọi người đều nói rằng mẹ tôi bị đi/ên, không thể chịu đựng được cái ch*t của nhiều người thân như vậy, chỉ có tôi biết rằng bà ấy muốn ch/ặt đầu đưa n/ão cho em trai dùng.

Nhưng một bộ n/ão vừa ng/u ngốc vừa x/ấu xa như vậy, ngay cả khi có thể thay thế được thì có ích gì?

Dân làng thấy tôi đáng thương nên giúp tôi ch/ôn cất mẹ và em trai.

Trong nhà không có ai ngoại trừ tôi.

Trưởng thôn đã sắp xếp một người chăm sóc tôi, nhưng không ai muốn, tất cả họ đều cảm thấy tôi cao số, khắc ch*t rất nhiều người thân.

Bà Đinh đến, đưa tôi về nhà bà ấy, nhận nuôi tôi.

Sau đó, tôi đến chỗ sườn dốc bên sông, chỗ mà tôi đã rải đất lên, nơi đó đã mọc lên những mầm cỏ mềm, đung đưa trong gió…

"Chúng thông minh như vậy, đừng gọi là con ngốc."

Bà Đinh làm cho tôi những bím tóc xinh xắn, còn có một chiếc váy hoa nhỏ.

"Gọi là Ngũ Phúc đi.”

Bỗng nhiên bà ấy cười nói: "Em thứ hai của con cho ta một giấc mộng, nói sẽ ban cho con tất cả phúc khí của bốn chị em, cộng thêm phúc khí của con, vừa nãy ngũ phúc lâm môn.”

Tôi sững sờ, mắt hơi ướt.

"Chúng muốn con sống tốt, sống cả cho họ.”

Bà Đinh giơ tay lên muốn chạm vào đầu tôi, nhưng bà không nhấc được lên. Hôm đó mẹ đến gi/ật lấy con gà trống lớn rồi đẩy bà ấy xuống đất, cánh tay bà ấy đ/ập vào đ/á.

Tôi gật đầu.

Bà Đinh cho tôi đi học, tôi có trình độ trung bình, nhưng tôi rất nghiêm túc, lần nào tôi cũng đứng thứ nhất.

Cuối cùng, tôi được nhận vào một trường đại học mà tôi thích.

Vào ngày trước khi đi báo danh, tôi lại đến sườn dốc bên sông, ở đây không biết từ khi nào đã đầy những bông hoa nhỏ có đốm vàng trên nền trắng, một bông có bốn cánh, và luôn có một cánh hoa nhỏ. Dân làng nói nó giống như bốn cô gái nhỏ quây quần bên nhau, gọi là "Hoa Tứ Cô", tôi thầm gọi nó là "Hoa Muội Muội".

Tôi khóc lớn, lấy một bông hoa nở rộ nhất bỏ vào trong hũ đất, tôi muốn mang theo các em ấy dù đó chỉ là một bông hoa.

Sau đó.

Tôi tốt nghiệp, muốn đưa bà Đinh đến ở thành phố lớn, nhưng tôi sợ bà ấy sẽ không thích nghi được. Cánh tay bị thương của bà ấy không thể nhấc lên được nữa. Khi thấy tôi do dự, bà ấy mỉm cười nói: "Đi thôi, đi cùng con gái nhà ta, từ lâu ta đã muốn sống ở thành phố rồi, nhưng ta không biết thành phố có được phép nuôi gà trống hay không."

Và sau đó.

Bà ấy biết rằng tôi đã vượt qua kỳ thi giáo viên địa phương, thở ra một hơi: "Được rồi, đã đi rồi còn quay lại làm gì?" Bà ấy càu nhàu, với một nụ cười trên môi.

Tôi muốn đưa bà ấy đến bệ/nh viện để xem cánh tay, nhưng bà ấy luôn từ chối.

Cho đến một ngày, tôi thấy một câu trong một cuốn sách linh tinh…

"Muốn phá vòng âm hôn, cần dùng m/áu người bôi lên cánh gà trống, nếu thất bại sẽ bị phản lại.”

Hồi đó, bà Đinh tranh chấp với mẹ vì con gà trống lớn mà bị thương ở tay, bà ấy cố tình…

Danh sách chương

3 chương
02/06/2024 18:11
0
02/06/2024 18:11
0
02/06/2024 18:11
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận