31.
Đã sáu tháng kể từ khi triều đình thay đổi.
Trong triều đường, kẻ nên gi*t thì gi*t, nên lưu đày thì lưu đày, sau khi thay m/áu thì mọi chuyện cũng dần ổn định.
Tam hoàng tử phạm rất nhiều tội, buôn lậu muối, b/án quan b/án tước, tư lợi quan ngân… bị xử trảm.
Còn số vũ khí đó đã bị ta phá hủy.
Những vật từ dị giới xuất hiện quá sớm trong triều của ta không hẳn là chuyện tốt.
Toàn bộ người của phủ Trung Dũng Hầu đều bị xử trảm, tịch biên tài sản.
Tống Khải Minh bị lưu đày, trên đường lưu đày sinh bệ/nh mà ch*t, ta sợ tổ phụ vì chuyện này mà đ/au lòng nên lệnh cho người giấu tin này.
Cùng năm đó, thiếp thất nhi tử của Tống Khải Minh đều bỏ mạng do gặp nhiều t/ai n/ạn khác nhau, người một nhà được đoàn tụ dưới suối vàng.
Tổ phụ của ta đặc biệt đến kinh thành ở bên cạnh ta trong hai tháng, ông ấy sợ ta đ/au lòng vì chuyện ta không mang dòng m/áu của Tống gia.
Thật ra khi mới biết chuyện thì ta rất đ/au lòng, thậm chí ta còn cảm thấy dòng m/áu chảy trong cơ thể ta vô cùng bẩn thỉu, vô cùng gh/ê t/ởm.
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lo lắng của tổ phụ thì ta chợt nghĩ thông.
Không có ai có thể thay đổi sự thật rằng ta mang họ Tống, ta chính là tôn nữ của tổ phụ.
Ta vô cùng nhớ những ngày được ở bên cạnh tổ phụ.
Nhưng mà tổ phụ của ta thích ở biên thành hơn, biên thành là nơi an nghỉ của tổ mẫu và thúc ba của ta, ông ấy nói biên thành mới là nhà của ông ấy.
Ngày ta tiễn tổ phụ quay về biên thành, tổ phụ cứ huyên thuyên mãi.
“Bảo bối à, một mình con phải nhớ chăm sóc tốt cho bản thân.”
“A Xuyên là đứa trẻ tốt, con đừng có b/ắt n/ạt A Xuyên mãi…”
“Con biết rồi mà tổ phụ.” Ta kéo lấy ống tay áo của tổ phụ, không muốn để ông ấy đi.
“Mới chớp mắt một cái mà lớn cả rồi…” Tổ phụ thở dài rồi lặng lẽ lau khóe mắt.
Ta không nói cho tổ phụ biết là ta cũng không định ở lại đây.
Lý do mà ta không lên đường cùng ông ấy là vì ta còn việc khác phải làm.
Bình luận
Bình luận Facebook