Trước khi rời đi, tôi nhìn lại nơi mình đã sống suốt ba năm qua.
Má nó!
Càng nghĩ càng tức.
Dù sao cũng đi rồi, không thể để nỗi ấm ức này đ/è nặng trong lòng được!
Tôi lập tức mở điện thoại, gõ tin nhắn cho Liễu M/ộ Hàn với khí thế bừng bừng:
[Đồ chó, sau này anh cứ cút theo bạch nguyệt quang gh/ê t/ởm của anh đi! Lão tử không cần anh nữa!]
Gửi xong, tôi không chần chừ giây nào, thẳng tay chặn luôn WeChat, số điện thoại, một chuỗi hành động liền mạch dứt khoát.
Sảng khoái!
Bình luận
Bình luận Facebook