Vậy là cái mùa hè đáng lẽ thoải mái nhất ấy lại trở nên bận rộn và ý nghĩa.
Chúng tôi chia một ngày thành hai để dùng, bắt đầu ôn tập từ chương trình lớp 10.
Tôi cùng cậu ấy học từ vựng, thuộc bài khóa, ghi nhớ công thức, làm không biết bao nhiêu đề thi, viết đầy mấy cuốn sổ sửa lỗi.
Dù nhà có điều hòa nhưng cái oi ả của tháng bảy tháng tám vẫn khiến buổi chiều dễ buồn ngủ.
Để tỉnh táo, cậu ấy pha rất nhiều cà phê. Có lúc chán uống cà phê lại đứng dậy đi loanh quanh khắp phòng.
Một lần tôi gục mặt lên bàn chờ cậu ấy làm bài, đợi đến mức tự mình ngủ quên.
Nhưng trong lòng tôi vẫn canh cánh chuyện học, ngủ chẳng yên giấc, mươi phút sau lại tỉnh dậy.
Mở mắt ra thấy Hạ Vân Lãng đang nhìn tôi, tay vờn mái tóc tôi.
Ánh mắt chạm nhau khiến cả hai gi/ật mình, cậu ấy bình thản rút tay về tiếp tục làm việc.
"Trên tóc cậu có thứ gì đó, tôi gỡ giúp cậu rồi."
"Ừ, cảm ơn cậu." Tôi khẽ đáp.
Bình luận
Bình luận Facebook