Hồi lâu sau hắn mới hoàn h/ồn, lên tiếng: "Cậu... ừm."
Tôi chặn ngay miệng hắn bằng nụ hôn. Đôi môi mềm mại hơi lạnh của Trì Tiêu hòa vào nhau, tôi nhè nhẹ hút lấy từng chút hơi thở. Cảm giác này còn tuyệt hơn tưởng tượng.
Phòng ký túc của Trì Tiêu giờ chỉ còn hai đứa, sau khi bạn cùng phòng dọn ra ngoài sống với bạn gái. Không gian yên tĩnh đến mức nghe rõ cả tiếng thở dồn dập của đôi ta.
Ánh mắt Trì Tiêu sậm màu. Hắn đưa tay ôm lấy gáy tôi, tay kia vòng qua eo đặt tôi lên bàn học. Những nụ hôn cuồ/ng nhiệt như vũ bão ập xuống, khiến người ta ngây ngất.
Tôi nắm ch/ặt vạt áo sau lưng hắn, cảm nhận hơi thở nóng hổi phả vào mặt. Trong đó thấm đẫm tình yêu nồng ch/áy.
Khuôn viên trường rộng mà hẹp. Dù không hẹn trước, tôi và Trì Tiêu vẫn thường xuyên chạm mặt ở căng tin, thư viện, sân vận động... Mỗi lần như vậy, tôi luôn lảng tránh ánh mắt hắn. Trái lại, Trì Tiêu chẳng để ý ai khác ngoài tôi.
Điều đó khiến lòng tôi rối bời. Tôi biết mình đã yêu Trì Tiêu, nhưng vướng bận đạo đức không cho phép bước qua ranh giới. Cho đến hôm nay, sau cuộc trò chuyện với em gái, tôi mới dám buông bỏ mọi ràng buộc.
Nhưng có vẻ như... hơi quá đà rồi.
"Trì Tiêu... không... hôm nay dừng lại đi."
Hắn thì thầm bên tai: "Cậu nói xem... liệu ngoài cửa có ai đang nghe tr/ộm không?"
…
Kí/ch th/ích dâng cao khiến toàn thân tôi căng cứng. Ti/ếng r/ên khàn đặc của đàn ông vang lên.
Trời đất, hắn dám trơ trẽn hơn được nữa không?
***
Suy đi tính lại, tôi quyết định giấu em gái chuyện hẹn hò với nam thần của nó.
Kỳ thi đại học đang cận kề, từ một học sinh đuối lớp, An Đóa đã cố gắng phấn đấu vì muốn cùng đàn anh chung trường. Giờ mà tiết lộ, e rằng nó mất hết động lực.
Thế là tôi và Trì Tiêu lén lút yêu nhau suốt mấy tháng. Cho đến mùa khai giảng mới.
Tôi đón An Đóa ở bàn đăng ký nhập học.
"Anh, mình đi đâu thế?"
Tôi ậm ừ: "Đưa em gặp nam thần."
Ánh mắt An Đóa lập tức sáng rực, suýt nhảy cẫng lên: "Úi giời! Lâu lắm không gặp, anh ấy chắc đẹp trai hơn nhỉ? Tim em đ/ập lo/ạn rồi nè..."
Tiếng líu ríu không ngớt suốt đường đến nhà hàng ngoài trường. Trì Tiêu đã ngồi chờ sẵn. Thấy An Đóa, hắn hiếm hoi nở nụ cười khiến cô bé choáng váng.
Chương 22
Chương 20
Chương 10
Chương 7
Chương 20
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook