Khi Thiên Thiên dần lớn lên thành cô thiếu nữ, tôi luôn để ý thấy trên cánh tay và vai con gái thường có những vết thương.
Khi hỏi Thiên Thiên, con bé chỉ chạm vào mặt tôi rồi trả lời ngắn gọn:
“Đau.”
Tại sao con gái lại bị thương mà còn cố tình giấu đi như vậy?
Tôi bắt đầu nghi ngờ Thiên Thiên bị b/ắt n/ạt ở trường.
Vì vậy, tôi lén liên hệ với vài bạn cùng lớp của con, muốn lấy thông tin từ họ.
Nhưng các bạn đều nói Thiên Thiên hòa thuận với mọi người, không ai b/ắt n/ạt con bé.
Vậy thì những vết thương kia đến từ đâu?
Tôi đã dùng đủ mọi cách để khiến Thiên Thiên nói thật.
Nhưng con bé chỉ mãi đáp lại tôi bằng câu:
“Đau.”
Ngày nào cũng vậy, tôi về nhà sau giờ làm.
Một hôm, sau khi tôi về nhà, lãnh đạo đột nhiên nhắn tin qua WeChat yêu cầu tôi quay lại làm thêm giờ.
Tôi nhớ rõ trước khi đi, trên mặt Thiên Thiên chỉ có một vết xước nhỏ.
Khi tôi về nhà, trên mặt con gái xuất hiện thêm hai vết thương nhỏ nữa.
Vấn đề là trong bốn tiếng đồng hồ đó, Thiên Thiên chỉ ở nhà với Vạn Kiệt.
Tôi tức gi/ận đi thẳng vào phòng của Vạn Kiệt.
Trông anh ta rất căng thẳng.
Ngay sau đó, cảnh tượng khiến tôi cảm thấy buồn nôn và sụp đổ xuất hiện: Thiên Thiên khoác áo của Vạn Kiệt, nằm úp mặt trên sàn nhà.
Bình luận
Bình luận Facebook