Tôi lén rút từ túi quần sau một tấm bùa Kim Quang, lẳng lặng đi vòng quanh xe rồi thừa lúc mọi người không để ý nhét tấm bùa vào thùng xe.
Tống Phi Phi tiếp tục nhảy múa thu hút sự chú ý. Tôi khẽ niệm Chú Kim Quang:
"Thiên địa huyền tông, vạn khí bản căn. Quảng tu vạn kiếp, chứng ngô thần thông."
"Tam giới nội ngoại, duy đạo đ/ộc tôn. Thể hữu kim quang, phúc ánh ngô thân........."
Chú Kim Quang là một trong Bát Đại Thần Chú của Đạo giáo, lấy việc luyện Kim Quang nguyên thần để hộ thể, trừ m/a vệ đạo. Nhưng nguyên thần người thường rất yếu, phải kết hợp với bùa Kim Quang mới tạo được lớp hào quang mỏng trên cơ thể.
Vừa dứt chú, Tống Phi Phi bỗng một tay chỉ trời, một tay chỉ đất, hai tay vẽ hình Thái Cực trước ng/ực. Sau loạt động tác màu mè, "xoẹt" một tiếng, toàn thân cô ta tỏa ra thứ ánh sáng vàng nhạt.
Đám đông há hốc kinh ngạc.
"Ôi trời ơi!"
Tang Cách không ngớt lời tán thán. Tôi mỉm cười:
"Cô ấy đang hấp thu tinh hoa nguyệt lực, mọi người quỳ xuống, không được ngẩng đầu nhìn kẻo ảnh hưởng!"
Tang Cách vội quỳ phục xuống. Thấy vậy, lũ người mặc đen cũng rạp mình sát đất, cúi gằm mặt. Nhân cơ hội này, tôi và Giang Hạo Ngôn lập tức lao vào buồng lái.
Xe đã n/ổ máy, chỉ cần hai chúng tôi lên xe đạp ga là có thể thoát khỏi chốn q/uỷ địa này trước khi đối phương kịp trở tay.
Kế hoạch vốn hoàn hảo, tay tôi đã chạm vào tay nắm cửa xe. Thế nhưng đúng lúc ấy, chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Trên trời, một con diều hâu đang lượn vòng. Có lẽ bị thu hút bởi ánh hào quang trên người Tống Phi Phi, nó bỗng lao vút xuống, đôi móng sắc nhọn chụp vào đầu cô ta.
Tống Phi Phi hoảng hốt, vung tay xua đuổi.
"Cút đi!"
Móng vuốt chim ưng móc phải mớ vải lanh, khi nó vỗ cánh bay lên, cả dải băng quấn mặt Tống Phi Phi bung ra tơi tả.
Bình luận
Bình luận Facebook