Chỗ chúng tôi không có ai b/án qu/an t/ài, đều là mời thợ mộc đến nhà đóng ngay tại nơi.
Người lớn tuổi sẽ chuẩn bị qu/an t/ài sẵn từ sớm, các người thợ làm việc khéo léo, tô rồng họa phượng, cũng có thể thuê qu/an t/ài thành hoa, dù sao là đoạn đường cuối cùng của đời người, nhất định phải nghiêm túc và cẩn thận, huống hồ chủ qu/an t/ài còn ở đây, ngày ngày kê cái ghế đẩu ngồi ở đó trơ hai con mắt dõi theo đây, vậy càng phải làm cho thật tốt.
Nhưng có người trẻ tuổi, ch*t đột ngột, không có chuẩn bị trước, chỉ đành qua loa đóng một chiếc qu/an t/ài thô, đến cả sơn cũng không kịp quét.
Người chồng nhà này thuộc kiểu sau.
Tôi và ông nội gấp rút làm việc, cuối cùng cũng làm gần xong chiếc qu/an t/ài thô này trước khi trời tối.
Còn một việc cuối cùng chỉ đành đợi đến sáng sớm ngày mai làm nốt, nếu cứ thế này thì ngày mai người ch*t sẽ có thể nhập quan.
Đêm hôm đó, người ch*t đặt trong gian nhà giữa, qu/an t/ài ở trong sân, tôi và ông nội ở gian kế nghỉ ngơi.
Trong gian nhà giữa có ba mẹ con và một vài người bạn thân thiết canh linh.
Trong lòng tôi có tâm sự, hồi lâu vẫn không ngủ được.
Trong lòng ông nội cũng có tâm sự, mới đầu cũng không ngủ được nhưng sau cùng vẫn không chống được tuổi già mà lát sau đã ngáy ngủ.
Tiếng ngáy đêm đó của ông nội ồn đến lạ thường, ồn đến nỗi tôi không thể ngủ nổi nữa.
Bên ngoài vẫn đèn đuốc sáng trưng do phải canh linh, tôi bèn ra khỏi gian kế, ra ngoài thoáng khí.
Ra khỏi phòng kế lại thấy bên ngoài vắng vẻ không có ai, ngay cả người canh linh trong gian nhà giữa cũng không có.
Tôi hơi lấy làm lạ, bất giác đã đi đến gần gian nhà chính mấy bước, bỗng dưng phát hiện trên linh sàng cũng không có người.
Người chồng vẫn luôn nằm đó, đã biến mất rồi!
Bình luận
Bình luận Facebook