Tuỳ ý đi quanh quẩn ở trong hành lang hơn một phút, ở các lớp học tôi không tìm được bất cứ quy luật nào.
Tất cả đều là cánh cửa khép hờ, có ba mươi bộ bàn ghế ngay ngắn cùng với một người giáo viên im lặng không nói gì.
Tuy các giáo viên có tướng mạo không giống nhau, ăn mặc cũng khác nhau nhưng biểu cảm ở trên mặt lại giống nhau một cách kỳ lạ, bọn họ lạnh lùng nhìn chằm chằm xuống dưới bục giảng, không có thay đổi gì với bất cứ sự ra vào của người nào.
Có thể nói, bầu không khí của mỗi căn phòng đều vô cùng kỳ lạ.
Dựa theo cách nói của loa phát thanh, mỗi phòng học có lẽ đều có quy tắc riêng của nó, vì vậy đa số người đều đang ở trên hành lang không ngừng quan sát, mong muốn lựa chọn được lớp học mà tự mình cho rằng là tốt nhất.
Tôi nhìn qua loa vài vòng, sau khi x/á/c định tất cả đều giống y hệt nhau, nên đã từ bỏ suy nghĩ huyền học đểu xem hơn kém, trực tiếp tìm một phòng học gần nhất rồi ngồi xuống.
Lặng lẽ ngồi vào bàn cuối cùng ở ngoài rìa, lặng lẽ đợi tiếng chuông vào học vang lên.
Mà cho đến sau khi đếm ngược một phút chuẩn bị vang lên tiếng chuông mới có một đám người quan sát nối đuôi nhau đi vào, dồn dập tràn vào trong phòng học, rất nhanh các chỗ ngồi đều được lấp đầy.
Nhìn thấy đồng hồ trên tường còn lại ba mươi giây, cuối cùng giáo viên cũng đứng dậy, mặt không biểu cảm cầm một cây phấn trắng lên, bắt đầu viết quy tắc lên trên bảng.
...
Động tác của giáo viên rất chậm.
Từng nét chữ đều vô cùng đẹp, quả thật giống như chữ in vậy.
Dường như đã nhắm chuẩn thời gian, cho đến khi tiếng chuông vào học chính thức vang lên thì ông ta cũng vừa viết xong nét cuối cùng, đặt phấn trắng về lại trong hộp.
Đợi khi ông ta quay người rời đi, cuối cùng chúng tôi cũng nhìn rõ toàn bộ nội dung của quy tắc.
“Quy tắc lớp học: Lớp học này cần vào chỗ ngồi trước năm phút.”
Quy tắc vừa có đã khiến cho cả lớp học đột nhiên chìm vào trong hoảng lo/ạn.
Bởi vì… Đa số mọi người đều ở phút cuối cùng mới đi vào.
Có lẽ là vì sự đấu tranh cuối cùng cho cái ch*t, một người đàn ông cao to lực lượng đã đột nhiên hét lớn, dùng sức đ/ập vỡ cái bàn gỗ yếu ớt, cầm một miếng gỗ vụn sắc nhọn lên, hung hăng nhìn về phía tất cả mọi người.
“Mọi người vì sao phải nghe quy tắc của thứ giáo viên rá/ch này chứ, liều mạng với ông ta đi!”
Sau đó anh ta cầm miếng gỗ lên xông về phía giáo viên đã ngồi yên.
Cảnh tượng hỗn lo/ạn đột nhiên xảy ra khiến cho lớp học truyền ra không ít tiếng kêu la của nữ sinh.
Bình luận
Bình luận Facebook