Hồi còn đi học, chỉ cần một đứa con nhà giàu trong đội múa cũng đủ khiến tôi suýt trầm cảm t/ự s*t. Huống chi đây là Chu Di Xuyên - ông hoàng lẫy lừng trong giới nhà giàu Bắc Kinh. Tôi đương nhiên tin rằng hắn có đủ năng lực khiến cả đời tôi không được bước lên sân khấu. Nhưng nếu không thể tiếp tục múa, điều đó còn đ/au đớn hơn cái ch*t gấp nghìn lần.
Trở về phòng thay đồ, tâm trạng ngột ngạt khiến tôi uống liền hai chai rư/ợu. Lúc lảo đảo bước ra ngoài, hành lang đã vắng tanh. Đi ngang sân khấu, bỗng nhiên tôi dừng bước.
Bình luận
Bình luận Facebook