Chứng rối lo/ạn pheromone của tôi là do khiếm khuyết bẩm sinh. Điều này có nghĩa là, người bạn đời cả đời tôi chỉ có thể là Omega có độ tương thích pheromone cao với tôi, hoặc Beta không có pheromone.
Trước đây do không có bạn đời, căn bệ/nh này đã ngủ yên trong cơ thể, không bị phát hiện. Mãi đến đêm tân hôn với Lâm Vũ Tễ, nó mới bùng phát.
Sau khi từ bệ/nh viện kiểm tra về nhà, tôi đã đề xuất với Lâm Vũ Tễ việc ở phòng riêng. Căn bệ/nh này khiến tôi không thể tiếp nhận cả Omega có độ tương thích thấp, huống chi là Alpha.
Không phải tôi chưa từng nghĩ tới ly hôn, nhưng lúc đó dòng vừa mới chảy vào Lâm thị, không tiện sinh biến. Hơn nữa tôi vừa dùng th/ủ đo/ạn bỉ ổi trói buộc cả đời Lâm Vũ Tễ, tự nhận thấy mình ti tiện, cũng không dám có ý định vượt rào nào với anh ấy.
Vì vậy, năm đầu kết hôn, chúng tôi vẫn sống yên ổn. Biến cố xảy ra vào năm thứ hai hôn nhân, triệu chứng của tôi không hiểu sao ngày càng trầm trọng.
Nguyên nhân lúc đó mãi không tìm ra. Sau lần tỉnh dậy này, Hứa Thần đã cho tôi câu trả lời. Lâm Vũ Tễ từng dùng pheromone quấy nhiễu tôi, nên lúc đó bệ/nh tình tôi mới nặng thêm.
Tôi mới chợt hiểu, những giấc mơ kỳ quái lúc ấy hóa ra là chuyện thật đã xảy ra.
"Cậu đã tốt bụng giúp hắn, vậy mà hắn suýt chút nữa đã gi*t ch*t cậu." Hứa Thần vẫn còn gi/ận dữ nguyền rủa bên tai, "Đúng là đồ vô lại!"
Tôi lặng lẽ nghe. Thực ra cũng không hoàn toàn trách được anh ấy, dù sao trước đó anh ấy cũng không biết bệ/nh tình của tôi. Nhưng đúng sai thế nào, tôi cũng không còn cơ hội tranh luận nữa -
Kể từ hôm đó, Lâm Vũ Tễ đã biến mất không dấu vết. Tôi đã hỏi khắp nơi nhưng không tìm thấy anh ấy.
Bình luận
Bình luận Facebook