Cô cả tôi đi du lịch Tây Bắc, m/ua về một cái trống.
Tôi nói cái trống đó được làm bằng da người, rất xui xẻo, tốt nhất là mau mau vứt đi. Nhưng bà ta không nghĩ vậy, còn ch/ửi tôi là một thầy bói xem voi nghèo kiết x/á/c.
Từ đó về sau, cơn á/c mộng của cả nhà cô cả tôi đã bắt đầu.
Đầu tiên là em họ sắp thi đại học bỗng mất tích một cách kỳ lạ, sau đó chồng bà ta ra ngoài tìm con gái lại một đi không trở về, bặt vô âm tín.
Cuối cùng, cô cả tôi mang th/ai bảy tháng bị sinh non, sinh ra một bé gái chỉ có thịt không có da.
Bà ta tìm đến tôi như vớ được một cọng rơm c/ứu mạng, khóc vô cùng đáng thương, c/ầu x/in tôi c/ứu bọn họ.
___
Tôi tên Tạ Diệu Thanh, một người trừ tà.
Theo cách gọi thông thường thì là một đạo sĩ.
Phải, một người bắt m/a.
Tạ Diệu là tên ban đầu của tôi, chữ Thanh là sau này sư phụ thêm vào cho tôi.
Hiện tại tôi đang lướt xem trang web của các nền tảng tuyển dụng lớn, không vì lý do gì khác ngoài xuống núi một năm mà tôi vẫn chưa nhận được một đơn làm ăn nào.
Mặc dù trong nhà cũng coi như giàu có, nhưng cứ ăn mãi của bố mẹ cũng không ra thể thống gì cả.
Đây không phải là đang suy xét chuẩn bị đổi công việc sao.
"Diệu Diệu, dậy chưa? Hôm nay chúng ta đến nhà cô cả con ăn cơm.”
Mẹ tôi gọi vọng vào từ ngoài cửa.
"Cô cả con? Không phải cô ấy đi du lịch Tây Bắc sao?”
"Hôm qua đã về rồi, nghe nói là m/ua được một món đồ cổ, ban nãy gửi tin nhắn vào trong nhóm gia đình mời cả nhà lớn bé chúng ta đến xem.”
Mẹ tôi bày ra vẻ mặt “mẹ hiểu mà.”
Ồ, khoe giàu đây mà.
Con người cô tôi từ nhỏ đến lớn đều được nuông chiều, thành ra tính cách ngang ngược tùy hứng, sau này lấy được người chồng giàu có nên càng không có phép tắc, không có trên dưới, thường xuyên kh/inh thường những người khác trong dòng họ.
Sở thích lớn nhất của bà ta chắc chắn là khoe khoang sự giàu có và tỏ ra mình thượng đẳng trước những "người thấp kém” như chúng tôi.
Câu nói kia nói như thế nào nhỉ?
Xì, rồng hễ bay lên trời thì đất dưới chân đều là bùn.
Đó chính là nói cô tôi.
Tôi rất biết điều mà đáp trả lại mẹ tôi bằng ánh mắt "con hiểu mà”.
Thay quần áo, hai mẹ con chúng tôi hừng hực đi đến nhà bà cô.
Bình luận
Bình luận Facebook