Julieta

Chương 11

29/09/2025 20:08

Nhờ sự việc đó, qu/an h/ệ giữa tôi và Giang Trì nhanh chóng trở nên thân thiết hơn rất nhiều.

Không biết từ khi nào, anh luôn nói tiện đường đón tôi cùng tan làm - dù tôi không chắc liệu sự "tiện đường" này có thật sự tiện hay không.

Về sau, chúng tôi còn thường xuyên cùng nhau ăn tối.

"Không ngờ anh lại khác xa so với thời đại học thế nhỉ."

Nhìn nồi hải sản đang sôi sùng sục, tôi cảm khái.

"Khác chỗ nào?"

Giờ đây, vẻ lạnh lùng ngày xưa đã gần như biến mất khỏi gương mặt Giang Trì, thay vào đó là sự ôn hòa rõ rệt.

"Hồi đại học anh luôn chẳng nói gì cả. Cảm giác như... khó tiếp cận lắm ấy."

"Tôi từng tạo cho cậu cảm giác như vậy sao?"

Giang Trì nhướng mày tỏ vẻ ngạc nhiên.

"Ừm. Lúc đó bọn tôi còn nghĩ chắc anh không ưa, coi thường lũ phàm phu tục tử chúng tôi nên chẳng thèm nói chuyện."

Nghe xong, một vẻ phức tạp khó tả thoáng hiện trên mặt anh.

Tôi vội nói thêm:

"Nhưng giờ thì tôi thấy anh rất tốt mà. Cũng không giống tảng băng trôi lạnh lẽo gì đâu."

Anh ấy cười khổ một tiếng, im lặng không đáp lại.

Sau mỗi bữa tối, Giang Trì thường đưa tôi về tận cổng khu dân cư.

"Bác sĩ Giang, anh sắp thành tài xế riêng của tôi rồi đấy."

Tôi nói khi anh đang dừng xe ven đường.

Sau khi đỗ xong, anh ấy mới đáp lại.

"Cũng không phải là không thể."

Giọng điệu của anh ấy có vẻ hiển nhiên.

"Vừa tặng xe, vừa giới thiệu dự án, giờ còn làm tài xế nữa. Nếu không phải là đàn ông, tôi đã nghi ngờ anh muốn bao dưỡng tôi rồi."

Vốn là câu nói đùa, nhưng Giang Trì nghe xong, lại có vẻ mặt khác lạ, nhìn tôi một lúc rồi nói:

"Cái miệng cậu đúng là không biết mỏi."

Danh sách chương

5 chương
29/09/2025 20:08
0
29/09/2025 20:08
0
29/09/2025 20:08
0
29/09/2025 20:08
0
29/09/2025 20:08
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu