Quy Tắc Tình Yêu

Chương 9

08/08/2024 15:52

9

Mấy ngày nay Hạ Noãn rất vui vẻ, mỗi đêm đều nhận được lời chúc ngủ ngon của người đàn ông, mặc dù đây là yêu cầu của cô.

Thỉnh thoảng sẽ nằm mơ, mơ thấy Giang Dẫn Xuyên cười với cô, trong mắt chỉ có cô, đã lâu không có giấc mộng đẹp như vậy.

Hôm nay thức dậy sớm, bạn thân Tần Tình gửi tin nhắn tới, hỏi cô phát triển như thế nào.

Phát triển thế nào rồi? Hạ Noãn không trả lời được, giống như tiến thêm một bước, lại giống như dậm chân tại chỗ.

[Không sao đâu, nội quy trường cảnh sát nhiều, cũng sắp được nghỉ hè, cậu còn sợ không có cơ hội sao?]

Cô nhìn tin tức, nhanh như vậy cũng sắp nghỉ hè, vậy cũng đại biểu ước định yêu đương ba tháng đã qua một nửa.

Điện thoại truyền đến, Hạ Noãn do dự một chút vẫn nhận máy, bên kia truyền đến giọng nói không có cảm xúc: “Ngày mai trở về nhà ở.”

“Tại sao.”

“Không có tại sao, ba là ba của con!”

Hạ Noãn phiền nhất chính là người này luôn cưỡ/ng ch/ế ra lệnh cho cô, nhưng nghĩ lại, lúc trước cô cưỡ/ng ch/ế Giang Dẫn Xuyên làm bạn trai, suy nghĩ của hắn có phải giống như mình bây giờ hay không.

Nghĩ đến đây, tim như bị đ/âm một cái: “Mặc kệ con.”

“Ba không cần biết ai quản? Nếu không là ba, chút quỹ này của mẹ con đủ cho con tiêu mấy năm?Ba…” Lời còn chưa dứt, ồn ào truyền đến, kèm theo tiếng la của trợ lý của ba, Hạ Noãn chỉ cảm thấy đáy lòng một trận phát lạnh.

Chạy tới bệ/nh viện, Hạ Niên Khải đã nằm trên giường bệ/nh, bởi vì một chân đạp hụt, từ trên bậc thang ngã xuống, cánh tay cổ chân đều quấn băng gạc, cũng may là vết thương ngoài da không đáng ngại.

Đều nói qu/an h/ệ huyết thống là một thứ rất kỳ quái, hai người đều là cứng đầu, ai cũng không cúi đầu, nhưng nhìn người ba như vậy, hốc mắt cô lại nhịn không được đỏ lên.

Hạ Niên Khải đã tỉnh, không còn nghiêm túc như thường lệ: “Ba là người nói chuyện thẳng thắn, con đừng để ý.”

Hạ Noãn không đáp lại, nói sang chuyện khác: “Cảm giác thế nào.”

“Trước khi con kết hôn ba còn không ch*t được, mau chóng chia tay với người nọ, con chưa từng thấy bộ dáng xã hội chân chính, những nam sinh kia tiếp cận con rốt cuộc ôm tâm tư gì, con phải hiểu được.”

Lại nữa, cô chậm rãi gọt táo, lần đầu tiên phá lệ không phản bác, hồi lâu mới mở miệng, khóe miệng mang theo tia cười khổ: “Ba, là con ép buộc anh ấy, là con u/y hi*p anh ấy, ngay từ đầu anh ấy căn bản không muốn để ý đến con.”

“Nhưng người như vậy đã làm mì cà chua trứng gà cho con, cùng con ăn mừng sinh nhật, cho dù rất không kiên nhẫn cũng chịu đựng con làm trời làm đất, anh ấy là sinh viên cảnh sát, tương lai là quốc gia, con rất thích anh ấy.”

Ai cũng không nói nữa, phòng bệ/nh yên tĩnh một mảnh, Hạ Niên Khải chậm rãi dời tầm mắt, nửa ngày hừ một tiếng: “Cái gì mà sinh viên cảnh sát ngay cả con gái tôi cũng không muốn phản ứng.”

Hạ Noãn nở nụ cười, đặt quả táo đã gọt sẵn lên ngăn tủ: “Dưỡng thương cho tốt, ngày mai lại đến thăm ba, còn nữa, đừng chỉ nói con, những dì kia tiếp cận ba ôm tâm tư gì, ba cũng phải hiểu.”

Mắt thấy lại muốn đấu võ mồm, cô xách túi trực tiếp rời đi, hỏi chút tình huống vết thương ở chỗ bác sĩ chính mới yên lòng.

Buổi chiều Tần Tình nói trường cảnh sát có diễn tập thể lực, Hạ Noãn nghe xong theo bản năng mở điện thoại di động ra, vừa vặn nhận được hồi âm của Giang Dẫn Xuyên, cô hỏi hắn buổi chiều làm gì, hắn trả lời: [Diễn tập.]

“Ngẩn người làm gì, có muốn cùng đi xem không?”

“Đi nha, bạn trai mình là giáo thảo trường cảnh sát, mình không đi để cô gái khác tới xem sao?”

Tần Tình ồ một tiếng, tiếp tục nói: “Mình nghe bạn trai nói bên cạnh Giang Dẫn Xuyên không có con gái, thậm chí không ai dám tỏ tình với anh ta.”

“Làm sao vậy?”

“Nói rõ Giang Dẫn Xuyên không chơi lung tung, căn bản không cho con gái cơ hội suy nghĩ lung tung sau đó tỏ tình.”

Hạ Noãn đồng ý gật đầu, Giang Dẫn Xuyên đúng là một thanh niên tốt: “Hỏi cậu một chuyện, nếu cậu rất thích một thứ, cậu sẽ chiếm làm của riêng sao, cho dù thứ đó không thuộc về cậu.”

Đại n/ão Tần Tình cứng đờ, cũng không nghĩ nhiều: “Sẽ không.”

Rất không khéo vừa tới trường cảnh sát đã mưa, còn là mưa to, cô đứng cách đó không xa che mưa, màn mưa làm mờ tầm mắt, nhưng sân huấn luyện diễn tập vẫn đang tiếp tục.

Các sinh viên mặc đồng phục huấn luyện, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái ra sức xông về phía trước, tiếng hô cỗ vũ cho mình hòa làm một thể với tiếng mưa rơi, bộ dáng thanh xuân, bình thường rồi lại chói mắt.

Hạ Noãn vẫn liếc mắt một cái thấy được Giang Dẫn Xuyên, thân hình người đàn ông thon dài cao ngất, rất dễ thấy, hắn giống như cảm giác được ánh mắt, quay đầu.

Cô theo bản năng giơ tay vẫy vẫy, nhưng căn bản không thấy rõ vẻ mặt của anh.

Cuối cùng Giang Dẫn Xuyên bị huấn luyện viên gọi đi, Hạ Noãn đứng tại chỗ, nhìn hắn tiến vào trạng thái diễn tập, nâng lốp xe hai trăm cân lên, tay không lật, vượt qua đài cao hai mét, nước mưa đ/á/nh vào mặt, mặc áo giáp, đ/á/nh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Trời biến đổi không ngừng, quân tử tự cường không ngừng nghỉ vươn lên, cuối cùng cô cũng chứng kiến câu nói kia nghĩa là gì, quốc gia cũng giống như vậy.

Tim Hạ Noãn không ngừng đ/ập nhanh hơn, trong đầu hiện lên cảnh tượng lần đầu tiên gặp hắn, hắn đứng trên đài, đứng dưới ánh mặt trời tươi sáng, đứng trong tuổi thanh xuân của cô.

Cô dường như cảm nhận được sứ mệnh trên người bọn họ, ý nghĩa phấn đấu, cùng với ước nguyện ban đầu của mình khi ghi danh vào đại học y khoa.

Nghĩ đến lời người đàn ông nói trong phòng bệ/nh ngày đó, có thích đó cũng không phải là của em, em không thể ép buộc người khác.

Mơ màng hồ đồ lâu như vậy, cô đã làm chuyện khốn kiếp gì.

“Ngẩn người làm gì.”

Hạ Noãn hoàn h/ồn, mới phát hiện quần áo người đàn ông ướt đẫm, đứng bên cạnh đang cầm khăn lông lau tóc, do dự một chút hỏi: “Nghỉ hè anh có sắp xếp gì không?”

“Ý Nhu phẫu thuật, còn có thực tập đội cảnh sát hình sự.” Giang Dẫn Xuyên hơi dừng động tác, nghiêng mắt: “Em thì sao?”

Cô suy nghĩ một lúc: “Xem sách lý luận đi, năm nhất em cũng không học.”

Giang Dẫn Xuyên gật đầu: “Vất vả rồi.” Bạn bè phía sau đang gọi, hắn không biết tìm dù ở đâu đưa cho cô: “Không có việc gì, lát nữa tôi đưa em về.”

“Không cần.” Hạ Noãn nói xong sửng sốt, đây là lần đầu tiên cô từ chối Giang Dẫn Xuyên, ngượng ngùng cười nói: “Em đi cùng với Tần Tình, anh đi làm việc đi.”

Giang Dẫn Xuyên nhìn cô một hồi, cuối cùng chỉ nói tiếng tốt.

Danh sách chương

5 chương
08/08/2024 15:52
0
08/08/2024 15:52
0
08/08/2024 15:52
0
08/08/2024 15:50
0
08/08/2024 15:50
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu