Tôi bước đến trước mặt Lâm Thanh, còn chưa kịp nói gì đã thấy đôi mắt cậu đỏ hoe. Tôi bối rối đưa tay lau nước mắt cho cậu, dỗ dành:
"Nào, đừng khóc, có chuyện gì thế?"
Lâm Thanh dụi đầu vào tay tôi, giọng nghèn nghẹn:
"Lúc trước cậu bị cô lập bởi tin đồn x/ấu cũng một phần là do tôi, vậy mà tôi lại không thể ở cạnh bảo vệ cậu mà còn lên mặt nữa."
"Không sao mà."
Tôi vỗ đầu cậu, cười tươi tắn:
"Tôi mạnh mẽ lắm, không có gì làm tôi chùn bước đâu, cậu như vậy cũng do mấy lời bông đùa của tôi thôi, đừng khóc ha."
Lâm Thanh nắm lấy tay tôi áp lên má cậu, hai má hồng hồng, nhìn tôi bằng đôi mắt đen ướt sũng, khóe môi cong lên. Cậu từ từ cúi xuống sát gần mặt tôi, hỏi bằng tông giọng mềm mại:
"Lá xanh nhỏ, có thể không?"
Tôi ngượng ngùng nhìn, véo má Lâm Thanh một cái, thở dài:
"Làm sao từ chối được đây?"
Vừa dứt lời Lâm Thanh đã cuồ/ng nhiệt hôn xuống, còn vòng tay ôm eo tôi. Tôi nhận ra bản thân không gh/ét bỏ việc hôn một thằng con trai như thế, hoặc có thể đây là Lâm Thanh nên lòng tôi rất vui. Tôi vươn tay ôm cổ cậu, đáp lại nụ hôn đầu tiên của chúng tôi.
Ái chà, quả cam nhỏ sao lại khóc nữa rồi.
Sau ngày đó, tôi cùng Lâm Thanh đặt avatar cặp, còn set hẹn hò.
Bình luận
Bình luận Facebook