Tôi giãy vòng tay anh, chạy vội ra phòng Uống vài lạnh để bình tâm
Nam Hạo tắm xong bước ra, mặc Ánh đèn phòng khách thân hình cơ bắp hoàn hảo, giọt còn đọng trên da lấp lánh.
Tôi vội lẻn phòng khi để ý, bật vòi hoa sen cho đầu óc tỉnh
Sau khi tắm xong, lấy chăn gối ra ghế sofa.
"Nam Hạo, tay còn đ/au, sofa lại ra giường đi."
Nam Hạo kéo ngồi đùi, vòng tay ôm eo.
"Bạch lời em đi." Giọng trầm khàn.
"Phó thiếu ở du chơi gh/ê thật đấy." Tôi cố ý chọc tức, đông ôm tây, bảo yêu Em tin!"
"Gh/en đấy à? Hạo nhướng chọc.
"Em mà!"
"Em phải chịu trách nhiệm anh." ngửa cổ lộ vết hôn tan.
Mặt đỏ bừng đến tận mang tai, ôm lấy cổ giấu mặt bờ vai.
"Hoặc... chịu trách nhiệm em."
Nam Hạo như trẻ con, thẳng phòng đặt xuống giường.
"Anh... làm thế!" Tôi hoảng hốt, "Tay còn lành!"
"Một tay cũng đủ xử
Nhắm nghiền mắt chẳng động tĩnh
"Anh nói một tay vẫn được em đang nghĩ bậy thế?" Giọng giễu
"Nam Hạo!" Tôi gào
Anh ôm lòng, hôn trán.
"Vậy em ý rồi nhé?"
Gật đầu, tựa cánh tay chìm an lành.
Sáng hôm sau tiếng chuông báo thức vang lên. Mở mắt thấy khuôn mặt trai, cố trườn người dậy thật khẽ.
Đang đ/á/nh răng, Hạo ôm eo từ phía sau. Gương chiếu mái tóc rối ánh mắt ngái của tựa đầu vai tôi.
"Chào buổi sáng." Giọng khàn đặc.
Tôi nhổ bọt kem: "Anh thêm đi, hiếm khi được nghỉ mà."
"Không em... được." cọ cằm cổ nũng nịu.
"Đội trưởng Nam, cấp dưới mặt mũi thế này
"Chỉ muốn cho em thấy thôi."
Lòng nghĩ: Đảm bảo yêu ai là nói Dỗ người ngọt như mía lùi.
"Anh đưa em làm, chiều đón về."
"Không cần đâu, nhà mà."
"Anh yên tâm."
Bình luận
Bình luận Facebook