Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Bất ngờ là bữa cơm diễn ra êm đẹp, thức ăn cũng ngon.
Điều duy nhất kỳ lạ là cả bữa ăn yên lặng đến đ/áng s/ợ, chỉ nghe tiếng đũa chạm bát và tiếng nhai thức ăn.
Hiện tại, tôi nằm trên giường ở phòng dành cho khách, đầu óc mơ màng.
“Thế là xong việc ra mắt gia đình rồi sao?”
“Chưa.” Giọng Giang Tấn Sát vang lên đột ngột làm tôi sợ hết h/ồn.
Quay đầu lại, Giang Tấn Sát đang đứng ngoài ban công.
Đây là tầng 3 mà.
Tôi bật dậy, chạy ra mở cửa cho cậu ấy.
“Sao cậu không đi cửa chính?!”
“Họ khóa cửa phòng tớ rồi, định sáng mai sẽ nói với cậu là tớ hối h/ận, muốn chia tay, sau đó họ sẽ đưa tớ ra nước ngoài.”
“Cậu xem phim nhiều quá rồi phải không?”
Tôi bật cười quay lại giường.
“Cậu về ngủ đi, tớ cũng…”
“Là thật đấy.”
Giang Tấn Sát vẫn đứng đó, ánh trăng rọi xuống từ phía sau khiến cậu ấy trông thật cô đơn.
“... Vậy cậu đến đây làm gì?”
“Để dẫn cậu đi.” Cậu ấy đưa tay ra, “Vậy cậu có muốn cùng tớ bỏ trốn không?”
“Khoan, nếu đã biết kế hoạch của họ, sao cậu còn đưa tớ đến ăn cơm?!”
“Tớ nghĩ đưa cậu trốn đi sẽ rất lãng mạn, với lại... Như vậy mới biết cậu chọn tớ hay chọn chi phiếu.” Giang Tấn Sát khẽ cười nắm lấy tay tôi, “Đi thôi, chúng ta nhảy cửa sổ.”
Trời ạ, chuyện chi phiếu này không thể bỏ qua được à!
Trong lòng cậu, tôi là loại người như thế sao?
“Khoan đã.” Tôi chợt nhận ra, “Đây là tầng 3 mà!”
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 12
Chương 7
Chương 6
Chương 6
Chương 9
Bình luận
Bình luận Facebook