Gửi Lá Phong Qua

Chương 11

24/12/2024 15:19

-11-

Hình tượng của tổng giám đốc trong lòng tôi được khôi phục, ngày tháng của tôi trở nên đặc biệt thoải mái.

Chủ yếu là vì… tôi lại có cơ hội thầm mê mẩn anh ấy!

Tôi đoán chuyện xảy ra hôm đó chắc chắn đã trở thành đề tài bàn tán trong công ty một thời gian. Nhưng sau khi tôi hồi phục và quay lại làm việc, không nghe thêm lời đồn nào nữa.

Còn về chuyện nghỉ việc ư?

Chỉ là lời nói trong lúc tức gi/ận thôi!

Tôi vẫn cần ki/ếm tiền mà! Hơn nữa, tôi còn muốn tiếp tục làm gần tổng giám đốc Hạ!

Tổng giám đốc Hạ còn nói rằng tôi rất có tiềm năng, anh không muốn tôi rời công ty.

Tổng giám đốc đã đích thân lên tiếng, sao tôi có thể bỏ đi được chứ?

Chẳng phải như thế là không biết điều sao?

Còn một điều bất ngờ nữa: tôi không biết từ khi nào mình đã có WeChat của tổng giám đốc Hạ!

Đó là WeChat của tổng giám đốc đấy! Tôi không dám xin mà tự nhiên nó nằm trong danh sách bạn bè của tôi!

Thật như thể bánh từ trên trời rơi xuống.

Nhớ lại thời đại học, tôi làm đủ loại công việc b/án thời gian, kết bạn với không ít người, chắc phải hơn ngàn người. Chỉ là tôi không ngờ trong đó lại có cả tổng giám đốc Hạ.

Có WeChat rồi, khoảng cách với tổng giám đốc như gần hơn rất nhiều.

Nhưng câu đầu tiên anh ấy nhắn cho tôi lại là… giục tôi đăng chương mới.

Trước đây đã có biên tập viên giục rồi, giờ lại thêm cả sếp giục, áp lực tăng gấp đôi chứ còn gì!

Nhưng vì tương lai tiền đồ của tôi, tôi vẫn cố gắng cân bằng giữa công việc và viết truyện.

Mặc dù hai lần đi bệ/nh viện đều do tổng giám đốc chi trả, nhưng số tiền đó đủ để tôi cố gắng thêm mấy ngày liền.

Bây giờ, tôi đã “gác bút vàng” và chỉ dành 10 phút mỗi ngày trốn vào nhà vệ sinh để viết lách.

Đến Tết Trung thu, mẹ tôi giục tôi về quê để… xem mắt.

Trải qua bao nhiêu gian nan, tôi cuối cùng cũng đặt lưng xuống được ghế sô pha ở nhà.

Mẹ tôi đã chuẩn bị một bàn đầy ắp món ăn ngon, toàn là những món tôi thích.

"Tiểu Thi, mẹ giới thiệu cho con một chàng trai, làm bác sĩ ở đây, vừa đẹp trai lại cao ráo. Con đừng làm việc mãi ở nơi đó nữa, về đây đi. Nhà mình đâu thua gì thành phố lớn. Tối mai con đi gặp cậu ấy, nếu hợp thì Trung thu này dẫn về luôn, cả nhà đoàn viên!"

Mẹ tôi gấp gáp quá rồi!

"Không đâu, mẹ đừng lo chuyện này nữa. Con gái mẹ xinh đẹp thế này, sợ gì không tìm được bạn trai."

"Thế con tìm đi! Tìm được thì dẫn về đây cho mẹ xem!"

"Đợi con m/ua được nhà đã…"

"Mẹ m/ua cho! Dù sao ngày mai con cũng phải đi! Mẹ đã nhờ dì giữ cậu ấy lại cho con rồi đấy!"

"Con không cần mẹ m/ua nhà! Thôi được rồi, con đi là được chứ gì!"

Dù sao tôi cũng không cãi lại được mẹ. Đến lúc đó cứ nói không hợp là xong.

Kết quả là mẹ tôi quan tâm chuyện này đến mức đặc biệt ra trung tâm thương mại chọn cho tôi một chiếc váy thanh lịch, tôn dáng.

Thế mà tôi lại chọn một chiếc váy đơn giản, rồi lén rời khỏi nhà.

Khi đến cửa nhà hàng, đối tượng xem mắt của tôi vẫn chưa xuất hiện.

Tôi gọi điện cho mẹ, bà bảo anh ấy sắp đến, bảo tôi đợi thêm chút nữa.

Không còn việc gì làm, tôi đ/á mấy viên đ/á nhỏ dưới chân.

Nhìn vào bức tường tối màu phản chiếu ánh sáng gần cửa nhà hàng, tôi lấy điện thoại ra chụp một tấm ảnh toàn thân.

Rồi chỉnh sửa và đăng lên vòng bạn bè:

"Chiếc váy thời đại học mãi không lỗi mốt!"

Vừa đăng xong đã nhận được lượt thích của Hạ Chi Nam.

Không biết giờ tổng giám đốc đang làm gì, Trung thu này anh ấy có về nhà cùng gia đình không?

Hay là hỏi thử anh ấy?

Thôi bỏ đi, nghe kỳ cục lắm.

Tôi đợi khoảng 15 phút thì đối tượng xem mắt mới đến.

"Xin lỗi, hôm nay tôi bận công việc đột xuất."

Anh ấy đúng là khá đẹp trai, khuôn mặt sáng sủa, phong cách ăn mặc kiểu Hàn Quốc, dáng người cao ráo.

Mẹ tôi đúng là có mắt nhìn.

Nhưng so ra, tổng giám đốc Hạ trông chững chạc, đáng tin cậy hơn. Tôi vẫn nghiêng về kiểu người như anh ấy hơn.

Chúng tôi chọn chỗ ngồi gần cửa sổ, trò chuyện khá vui vẻ trong bữa ăn.

Tôi thẳng thắn nói với anh ấy rằng tôi không thích kiểu hẹn hò sắp đặt thế này, hơn nữa hiện tại sự nghiệp của tôi đang trong giai đoạn phát triển.

Anh ấy cũng không ép buộc, nói sẽ báo lại với mẹ tôi.

Hai chúng tôi đạt được thỏa thuận, anh ấy vừa thanh toán xong thì tôi đã chuyển khoản trả lại ngay qua Alipay.

"Cô không cần khách sáo vậy đâu. Sau này chúng ta có thể làm bạn, nếu cần giúp gì thì cứ nói."

"Tôi không muốn n/ợ ân tình của ai cả." Tôi mỉm cười.

Anh ấy cũng cười nhẹ:

"Cô Lâm, vậy để tôi đưa cô về nhà."

"Được."

Tôi biết chắc mẹ tôi sẽ đứng đợi ở cửa để quan sát tình hình.

Anh ấy giúp tôi mở cửa kính, tôi đi ra ngoài đợi anh ấy.

Không ngờ, vừa quay đầu lại, tôi đã thấy Hạ Chi Nam đang đứng cách đó không xa.

Danh sách chương

5 chương
24/12/2024 15:20
0
24/12/2024 15:22
0
24/12/2024 15:19
0
24/12/2024 15:18
0
24/12/2024 15:18
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận