Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 121: Hạc giấy bay đầy trời…

05/03/2025 16:22

Dịch giả: Sun_Fly

Tin tức thần công thành, luyện truyền tất cả liền nhao nhao chạy đến quan sát. dần càng càng nhiều, xung quanh luyện toàn người.

Bắc ngạo nghễ cơ thể cỗ đ/ốt. Lần này,hắn muốn b/áo muốn rửa sạch nh/ục. muốn tất cả biết, vẫn kiêu!

“Ta xuống chỗ liền lên chỗ chính đ/á kê chân ta!” Trong lên vẻ đi/ên cuồ/ng. đã đợi lâu lắm khắc đầy tưởng, Lạc Nhật Quyết thể thắng Thuần!

Mặc dù đã nghe đến cuộc Q/uỷ Nha, vẫn lòng cũ, trước thắng sau thắng Q/uỷ Nha. Không điều khác, phấn đi/ên cuồ/ng hắn.

“Bạch đi!” m/áu cuồn cuộn, ngửa mặt lên trời rống, dẫn kinh hô. Khí thế mãnh liệt tản tạo vòng xoáy, khuếch tán phương.

“Bắc sư huynh, đ/á/nh đi!”

“Haha, chúng đợi lâu, lâu rồi!”

Trong còn hô hào, thì ngồi lưng Giáp, miệng ngân nga khúc đi dạo khu rừng. Đột nhiên, đạo cầu thét lại, nhấc lên mảnh quang. Mơ hồ ngập cỗ sát phát ẩn sâu lòng tim mạnh, đạo quang vừa trước mặt hắn, hóa giấy.

“Đệ Đệ Bắc Liệt, ngưng chín, lấy ba vạn bảy nghìn cống hạn định nửa năm. thắng, thể lấy toàn cống bại, căn cứ tắc âm hề cảm xúc truyền quanh quẩn phía, phát càng thêm liệt.

Hai trái tim hồi. Dưới ảnh âm lòng thúc dục.

Chiến! Chiến! Chiến!

“Chiến cái rắm!" đ/ấm ng/ực cái, đ/á/nh tan tâm tình do cái âm ảnh hưởng. nay nghiên c/ứu nên xa lạ cái tắc luyện này.

“Bạch phận gì?! Ta đường đường quang tử, môn. Cái loại tình ch/ém chém gi*t giết lười để ý!” Ánh liếc cái, khan tiếng, tay áo nhỏ hất lên cơn gió nhẹ cuốn nơi xa.

Hắn khẽ bày dáng đây ngồi lưng Giáp, tiếp đi xa.

Nửa canh trôi qua, luyện hơi kinh ngạc, âm reo hò nhỏ đi nhiều.

Thêm lâu, ít nghị luận, luyện thể liệt r/ẩy.

“Đừng cái tên tránh rồi Không thể nào đi… đường đường Thiên Kiêu ak, hắn…hắn…Chẳng lẽ thèm để đến danh chút nào ư?”

“Chắc lẽ không, bất kỳ kiêu sau khi bị thì đều đáp ứng. Còn thì đưa giao khác, tên làm sao phản ứng đều có?!”

Sau canh giờ, mặt trời hoàng hôn buông vẫn “bặt âm tích”. Cả đều ngây cả người.

“Ch*t biết ngay thế này. Cái tên hạ lưu sỉ thế tránh chiến!!!”

“Thật quá đáng. thật làm mất mặt a!!!”

Đám nghị luận. gắt gao về phương Bách Thú thật ngờ, tránh cam tâm. Thiên Kiêu Đổi ngược kiêu thì tuyệt đối gã tránh !!!”

“Ngươi định chiến!!” cắn răng Thân ảnh cỗ chấp khiến đều động lòng.

Qua hồi lâu, đạo cầu bay hóa bay thẳng đến Lúc loạt lại, lập tức nhận đến vị kiêu Liệt, Tung!

Vẻ mặt nghiêm túc nhớ màn đối Q/uỷ Thiên Kiêu Chiến, đó, đều Q/uỷ bại bại tự chống nổi. Quả thật cực kỳ mạnh, thừa nhận. Nhưng những qua…gã lên. So Thiên Kiêu đã Cũng vậy,gã tự tư cách trận. cao tuyên bố.

"Hôm nay, ứng theo Liệt, đến Thuần."

Bờ vạn cống Thuần!” vừa lời, đông còn yên tĩnh liền bộc phát.

“Từ Thuần!”

“Từ vậy tốt chứ!”

Quang mang luyện chợt lóe, thứ ngưng tụ, bay Bách Thú Viện.

Bắc cảm động, về Tung. Hai đối mắt, đều lẫn nhau tâm nhau cười ha hả.

Đúng thẳng lên đài. Thân ảnh nữ tử, Công Uyển Nhi.

“Ta, Công Uyển Nhi, Xuất vạn cống Thuần!”

Không đợi kịp xôn xao, đạo ảnh thứ tư bỗng nhiên đài.

“Ta, Công vạn cống Thuần!”

Trong những Công dạng lớn. Ngày hôm nay đều chỗ Thuần.

Theo lời truyền quang mang luyện cấp tốc sáng, hóa giấy, vạch phá bầu trời, nhau bay về Bách Thú Viện.

"Ta cảm a, đây chính Thiên Kiêu chúng chứ!"

“Thiên kiêu địch! Thiên kiêu địch!”

“Hặc hặc, tên định sợ choáng váng. Được muốn hắn. Dù thì mất chút cống Ta muốn chúng kết thế mẽ thế nào!”

Tại còn phấn khích, đạo ảnh lên luyện.

“Ta Trần muốn Công chung hoạn nạn, bảy cống Thuần!”

“Từ ân ta. Ta Long Thành theo ấy, cống Thuần!”

“Ta Chu Phương, cống Thuần!”

Vào khắc toàn Bờ đều oanh động. Trong rừng Bách Thú Viện, há hốc mồm bản tới, dừng ngay trước mặt, cái âm cảm xúc vang lên tục.

“Ách!! Cái hơi quá đi…” trừng định ném ba Hạc xuống thì xa nơi chân trời sáu Hạc nối đuôi nhau bay đến khiến hít vào hơi lạnh.

Từng đều mang theo cỗ tác động khiến lòng sinh cỗ mẽ, khó thể tĩnh tâm. bỏ đi dạo, tranh xoay lưng, về các.

Trên đường, mười bên người, âm truyền ra.

Từng lời vang lên, kí/ch t/âm th/ần làm muốn phát đi/ên, ngửa gầm rống tiếng.

“AAAAA.....Các kh/inh quá đáng. Nhiều mỗi đều Ngưng Khí tám lên, muốn làm đây?!...Không được, tốn!” vừa vào liền mở ngăn cách ngoài, ngạo nghễ khoanh chân ngồi xuống.

“Tại định điệu thấp. Tuyệt đối để thực mong muốn. Hừ hừ…” cảm khái. chân ngồi tĩnh tọa, chậm rãi quên chuyện này.

Một đêm trôi qua, dẫn liền lên Thậm chí nổi lên cơn Trong nhiều nọt kiêu, hâm m/ộ Công Uyển nhiều phần náo nhiệt, tham gia bao nhiêu cống hiến.

Tại sáng sớm thứ hai, kết thúc tu hành, cửa phòng nháy mắt, âm bộc phảng phất lôi thét gào, đ/á/nh cả nên bối rối, thật lâu xuống cỗ cuồn cuộn lòng. mở to mắt, ngơ ngác cả trước cửa, hít vài ngụm khí.

“Cái quá đi/ên cuồ/ng đi…” Da cảm tê dại, tranh đóng cửa, đi ngoài.

Sáng sớm thứ ba, nghĩ, lẽ những tên yên tĩnh rồi đi, mở cửa phòng ra. Nhưng cảm ngũ lôi oanh đỉnh. ngọn núi chừng ba đống, rậm rạp chằng chịt bên ngoài các.

Từng phần chiến…

Bạch vội khan tiếng, đóng cửa. chợt phát hiện, cái Bờ đi/ên hết rồi!

“Ai…có đôi khi, ưu tú sai lầm. a cái sai quá ưu tú rồi…” vẻ mặt buồn rười ngẩn ngồi. ngẫm lâu, khoát tu hành Thủy Trạch quốc độ.

Bảy kế tiếp, mỗi sáng sớm cửa liền rơi xuống. dần liền thói quen. Bên ngoài đã tích đến nghìn con.

Đám mỗi vào Bách Thú Viện đều bắt những rơi đầy đất.

Trong bảy kiện mà toàn kiêu đều ứng, dấy lên hồi phong ba táp. Đến cuối cùng, cơ hồ đều Tuy cống hiến những chiếm phần nhỏ tổng đi/ên cuồ/ng Liệt, gộp kinh người, vả quá mức oanh động, liền đến những trưởng lão tọa sơn phong bị kinh động.

Đài luyện dựng nên đã ngàn năm, thế chưa nào...lại gây oanh động tại.

Gần nghìn người...

Việc căn bản cách nào kh/ống ch/ế, phảng phất lưu, khiến khoảng nên đi/ên cuồ/ng.

“Tin tức hôm nay ba luyện!”

“Hặc hặc, khẳng định cái tên đã sợ ch*t Lần hẳn biết bắc chúng hãn kết thế nào!”

“Hãy đợi đấy,ta đi tên đây!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu