Cảnh Báo Cam

Chương 10

29/03/2025 21:17

Nhớ lại lần trước ở buổi tiệc.

Hệ thống chắc chắn đã sớm biết Giang Từ để ý và nhận ra tôi.

Nên nó thẳng tay cho tôi uống th/uốc ngay lập tức.

Để Giang Từ dễ dàng mang tôi - người đã hôn mê - đi mất.

Nó nghĩ việc tôi quay lại sẽ ngăn Giang Từ tiếp tục chán nản.

Vì thế mà nó hại tôi không chút khách khí.

------

Hai ngày đầu, Giang Từ rất lo lắng cho tình trạng của tôi. Suốt hai ngày liền, cậu ấy mời mấy bác sĩ đến khám nhưng ai cũng bảo tôi không sao, chỉ cần nghỉ ngơi.

Giang Từ vẫn không yên tâm, khẽ hỏi tôi rốt cuộc bị làm sao.

Tôi bảo "Do cậu chọc gi/ận đấy", Giang Từ liền càng khẽ hơn thốt lên "Xin lỗi", dặn tôi ăn uống đủ rồi quay đi.

Đêm nào cậu ấy cũng đến thăm tôi như thói quen.

Nơi này là biệt thự họ Giang, căn phòng tôi từng ở trước kia.

Cậu ấy nói lúc tôi chưa về, đêm nào cậu cũng đến đây:

"Em xin lỗi."

Đêm tĩnh lặng và mờ ảo.

Ánh đèn mờ phủ lên đôi mắt Giang Từ vài sắc thái dịu dàng.

Cậu ấy nắm ch/ặt tay tôi, lặp đi lặp lại lời xin lỗi với giọng nghẹn đặc:

"Em không muốn đối xử với anh như vậy.

Nhưng em sợ anh lại biến mất.

Em không thể mất anh lần nữa."

Dáng vẻ ấy của cậu ấy thật sự rất đáng thương.

Lúc đầu tôi còn nhẹ nhàng an ủi: "Anh đã về thì sẽ không đi nữa."

Nhưng cậu ấy rõ ràng không tin, bàn tay nắm tôi vẫn siết ch/ặt.

Dưới tác dụng của th/uốc, tôi dễ buồn ngủ, đầu óc nhanh chóng mơ màng. Trong cơn nửa tỉnh nửa mê, tôi gắng gượng nắm ch/ặt lấy lòng bàn tay cậu.

Giang Từ gi/ật mình như nhận được báu vật, ngay sau đó, tôi cảm thấy thứ gì mát lạnh và mềm mại khẽ chạm vào mép mình.

Một cái hôn thoáng qua - nhanh như c/ắt.

Danh sách chương

3 chương
29/03/2025 21:17
0
29/03/2025 21:17
0
29/03/2025 21:16
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận