Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Tôi cùng với Thừa tướng đã cúc cung tận tụy làm trâu làm ngựa cho vị vua hôn quân suốt hai mươi năm, chưa từng được nghỉ một ngày phép nào.
Chúng tôi đột tử xong thì cùng nhau xuyên đến hiện đại.
Anh ấy lên show sống chậm ở nông thôn, cùng thái tử ca ca tình chàng ý thiếp, sống như thần tiên.
Tôi thì bị nhét vào show tuyển dụng livestream, tiếp tục làm trâu làm ngựa.
Tôi nhấc laptop định đ/ập cho bõ tức, nghĩ lại bồi thường không nổi nên thôi.
Trên show tôi bất đắc dĩ tỏa sáng chói lọi, cuối cùng nhận được ngàn cái offer.
Tôi vốn định từ chối hết,
nhưng nhìn thấy lời mời của ông trùm công nghệ mới nổi – Giang Cường – thì mắt sáng rực.
Chỉ nhận lương.
Không làm việc.
Tôi lập tức xách vali, hớn hở đi làm.
Sau này tôi vừa xoa eo vừa đ/á ông chồng ch*t sớm kiếp trước của mình xuống giường, định đi ki/ếm việc làm.
Anh ấy lại đ/è tôi xuống dưới,
cắn tai tôi, giọng mê hoặc:
“Thượng thư đại nhân,
tan làm rồi, để vi thần hầu hạ ngài nhé?”
Tôi tức đi/ên, t/át cho một phát:
“Cút đi làm việc cho tôi!”
–––
Trên đây là toàn bộ báo cáo của tôi.
Cảm ơn
Tôi mặt lạnh băng cúi chào 90 độ rồi về chỗ ngồi.
Đạn màn hình vừa khen vừa m/ắng tôi:
- Thượng Cẩn này mạnh thật!
- Từ tập 2-3 tới giờ ranking luôn top 1!
- Hài hước sao nổi, chỉ người từng làm hành chính mới hiểu, anh ấy không phải mạnh, mà đã thành trâu bò cấp SSS rồi, khóc huhu.
Tôi vừa kết thúc kiếp làm công cho vị hôn quân, tưởng ngày đẹp trời đã đến,
ai ngờ giây tiếp theo đã bị tống vào show tuyển dụng livestream.
Đệt mợ.
Lại còn làm hành chính!
Tôi đã cố gắng lười biếng hết mức có thể rồi, vậy mà vẫn top 1.
Tôi biết làm sao được!
Điều khiến tôi tức hơn nữa là
đồng nghiệp cũ của tôi, Thừa tướng đại nhân
đi show sống chậm ở nông thôn, tận hưởng cuộc sống,
còn cùng thái tử ca ca anh anh em em ngọt xớt.
Đệt!
Càng tức hơn!
Tối đó tan làm mọi người đi ăn liên hoan,
giáo viên hướng dẫn hỏi mọi người sau này muốn làm gì.
Ai cũng mắt sáng rực, nói đầy hy vọng:
- Muốn vào công ty A làm giám đốc hành chính!
- Hy vọng được vào biên chế nhà nước!
Tôi trong lòng cười khẩy: ngây thơ.
Đến lượt tôi, mọi người đều tưởng tôi sẽ nói mục tiêu hoành tráng gì đó,
nhưng tôi chỉ đẩy đẩy cặp kính vàng, chân thành nói:
“Muốn tìm một công việc không cần làm gì mà vẫn có tiền.”
Rồi cúi đầu tiếp tục ăn cơm.
Mọi người ngỡ ngàng.
Đạn màn hình đầy dấu chấm hỏi:
- Anh nghiêm túc đấy à?
- Thế cái người lần nào cũng top 1 là ai?
- Dựa mặt được đấy
- Đúng là lúc đẩy kính siêu đẹp trai luôn á
Đạn màn hình dần lệch phong cách.
Mọi người offline cũng liên tục hỏi tôi tại sao.
Tôi thấy phiền.
Các cậu hỏi tôi tại sao à?
Các cậu thử làm hai mươi năm không nghỉ một ngày xem.
Chương 11
Chương 9
Chương 24
Chương 12
Chương 10
Chương 8
Chương 26
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook