4
Khi có cảm giác đụng phải người ta, tôi đã nói trước một câu “Thật xin lỗi”.
Ngẩng đầu thì nhìn thấy đó là Hứa Duyên, thì ra là người quen.
Tôi theo bản năng vô thức nói một câu:
“Ai muốn hôn cậu...... ách!”
Tôi đang nói cái gì vậy?
Đuôi mắt tôi liếc nhìn đôi môi đỏ mọng ướt đẫm của Hứa Duyên, lại nhanh chóng dời tầm mắt đi.
Sao lại có cảm giác tiểu tử này càng ngày càng đẹp trai chứ?
“Đụng tôi làm gì? Đừng có cản đường!”
Không đợi hắn trả lời.
Tôi tức gi/ận m/ắng một tiếng, nghiêng người nép qua bên cạnh hắn mà trốn đi.
Hệ thống này là thật.
Ch*t ti/ệt.
Tôi sẽ không thực sự ch*t đấy chứ.
Rất nhanh là tôi đã biết được câu trả lời rồi.
Bởi vì hai chân đang chạy của tôi đã không còn linh hoạt nữa.
Chân trái và chân phải xoay qua xoắn lại với nhau.
Cảm giác như là nếu như không cẩn thận chân trái sẽ thật sự bị vấp vào chân phải.
Một giây sau, tôi ngã nhào về phía trước đúng như dự đoán.
Mắt thấy sắp hôn lên sàn nhà.
Một bàn tay mạnh mẽ giữ ch/ặt lấy tôi.
Bình luận
Bình luận Facebook