Lúc ấy, ta đã rõ ràng hiểu ra, vị thiếu gia phong lưu tuấn nhã kia cũng chỉ là yêu m/a bị d/ục v/ọng thao túng.
Thứ tình cảm mơ hồ trước kia tựa bị d/ao sắc ch/ém đ/ứt.
Gã ôm ch/ặt ta từ phía sau, hơi thở hỗn lo/ạn nhuốm mùi ẩm ướt nồng nặc:
"A Niệm, làn da của em mịn màng thế, gấm vóc thượng hạng cũng chẳng sánh được phân nửa."
"Da tựa ngọc trắng, mềm mại như mỡ, không biết vượt qua bao kiều nương."
"Giá như A Niệm là nữ nhi, qua hôm nay, ta tất sẽ rước em về làm di nương, ngày đêm mây mưa, sủng ái trọn đời!"
Dẫu gã chỉ dỗ dành, dẫu tiền đề là ta phải làm thân nữ nhi, thứ gã hứa hẹn, cũng chỉ là chức di nương hèn mọn.
Xưa kia ta làm thư đồng được sủng ái bên thiếu gia, tuy là kẻ hạ nhân nhưng còn được người đời kính trọng ba phần.
Giờ đây mỗi lần đi ngang, chỉ nghe tiếng chê cười sau lưng:
"Tưởng Lý Niệm là kẻ có khí tiết thế nào, ai ngờ cũng chỉ là đứa b/án da thịt! Thật nhơ mắt!"
"Các ngươi chưa thấy thiếu gia đối đãi nó sao? Nâng như trứng, hứng như hoa, sợ rơi sợ vỡ."
"Hôm nọ ta đi ngang thư phòng, ban ngày ban mặt mà âm thanh truy hoan vang khắp, còn d/âm đãng hơn cả gái b/án hoa ở Tây Thành!"
Thiên hạ ch/ửi ta không biết tự trọng, m/ắng ta còn d/âm đãng hơn phường kỹ nữ.
Tựa như chỉ một đêm, ta lại trở về thuở hàn vi.
Đứng sau non bộ, toàn thân lạnh buốt như băng giá.
Thị nữ của phu nhân truyền ta vào gặp lão gia, phu nhân.
Nàng ta đi trước, bước chân vội vàng như tránh thứ dơ bẩn.
Tất cả đều mặc định, ta là kẻ vô sỉ dụ dỗ chủ nhân.
Ngay cả lão gia phu nhân, hai người cũng nghĩ như vậy.
Vừa bước vào, chưa hỏi câu nào đã sai gia nô đ/á/nh ta hai mươi trượng.
Mình đầy m/áu bị ghì xuống đất, ngay cả kẻ áp giải cũng nhìn ta bằng ánh mắt kh/inh bỉ.
Lão gia không lấy mạng ta.
Trước mặt đám đông quát m/ắng: "Uổng cho cha ngươi khi xưa làm tiên sinh dạy học, nào ngờ sinh ra đứa con vô liêm sỉ!"
Ta ngẩng phắt đầu, há môi muốn cãi!
Bỗng nghe phu nhân, người từng dịu dàng với ta, lạnh lùng: "Thứ đồ chơi này, con trai ta thích thì giữ tạm. Chờ chán rồi b/án đi, đỡ nhơ bẩn Lâm gia."
Bà ta liếc nhìn ta, chưa nói đã nhíu mày:
"Thiếu gia học hành tiến bộ thì ngươi được nhờ. Bằng không, coi chừng mảnh da hèn này!"
Bình luận
Bình luận Facebook