Xe chạy một lúc đã đến trường, Lâm Tuyết dẫn tôi đi tham quan.
Mấy dãy nhà cấp bốn cũ kỹ xuống cấp, sân trường lác đ/á/c vài ngọn cỏ vàng úa, chỉ có lá cờ đỏ sao vàng trên cột cờ là rực rỡ sắc màu, phần phật tung bay trong gió.
Giờ ra chơi không thấy học sinh nô đùa, tất cả đều ngồi trong lớp học bài thuộc lòng.
"Chị dâu ơi, trông trường thì đơn sơ thế thôi chứ bọn trẻ ở đây ham học lắm."
"Như A Lệ ấy, học lực cực tốt lại kiên trì, ngày nào cũng đi bộ hai tiếng tới trường, vừa đi vừa lẩm nhẩm từ vựng, chăm chỉ khổ luyện lắm."
"Chỉ tiếc nơi đây điều kiện quá khó khăn, tư tưởng trọng nam kh/inh nữ vẫn nặng nề."
"Nhiều phụ huynh cho rằng con gái học chữ vô ích, chi bằng sớm xuất giá lấy chồng đổi lễ vật."
Nói đến đây, ánh mắt cô ấy thoáng chút ngậm ngùi xót xa:
"Nói ra thì giáo viên chúng tôi cũng có trách nhiệm."
"Giá như đào tạo được nhiều sinh viên đại học hơn, phụ huynh cũng sẽ sẵn lòng cho con đến trường."
Tôi lặng nghe lời Lâm Tuyết, mắt dán vào tấm ảnh tập thể học sinh trên tường phòng giáo viên.
Những gương mặt nhuốm màu gió sương, quần áo sờn cũ, nhưng đôi mắt trong veo nào cũng ngời lên khát khao tri thức.
"Bọn trẻ ở đây trông mê học thế cơ mà, sao lại khó đỗ đại học thế?"
Lâm Tuyết khẽ cúi đầu, nụ cười thoáng vị đắng:
"Trường chỉ có mấy giáo viên chúng tôi, vừa dạy cấp hai lẫn cấp ba."
"Nhiều đồng nghiệp đến đây hỗ trợ nhưng không chịu nổi gian khổ, toàn ở ngắn ngày rồi đi."
"Học trò cũng thế."
"Mấy năm gần đây, nhất là các em nữ, kiên trì học hết cấp ba chỉ đếm trên đầu ngón tay."
"Đa số mười tám đã lấy chồng sinh con."
Lòng tôi chùng xuống, nghẹn lời.
Thế nhưng Lâm Tuyết vẫn lạc quan:
"Nhưng năm ngoái đã có học sinh đỗ trường chuyên tỉnh."
"Tương lai sẽ còn nhiều em bay xa, vào đại học 985, 211, lên cả Đại học Thanh Hoa, Bắc Đại."
Tôi đưa mắt nhìn lá cờ đỏ rực giữa sân trường đổ nát:
"Nhất định sẽ như thế."
Hít một hơi sâu lấy lại bình tĩnh, tôi hỏi cô:
"Cô Lâm ơi, bọn trẻ ở đây còn thiếu thốn gì không? Để tôi m/ua tặng các em."
Đôi mắt cô giáo bỗng sáng rực:
"Thật ư? Thế em thay mặt học sinh cảm ơn chị tiên nữ xinh đẹp tốt bụng nhé!"
"Học sinh phần lớn nhà xa, ngày ngày đi bộ đến trường."
"Giày dép thường rá/ch nát, cần lắm những đôi giày thể thao ấm áp êm chân."
"Các em nữ thì cần thêm băng vệ sinh."
"Lại có em thường xuyên nhịn đói."
"Nếu được, chị m/ua thêm ít đồ ăn để được lâu ngày nhé."
Không chần chừ, tôi lôi Cố Bắc Tiêu đi m/ua sắm khắp thị trấn.
Bình luận
Bình luận Facebook