Tro cốt của vợ cũ

Chương 14

24/05/2024 11:23

Bành Uyển nhìn tôi, nước mắt rưng rưng.

“Chị ơi, một đời này của chị đã bị tên khốn nạn này h/ủy ho/ại rồi."

“Em không thể để hắn tiếp tục h/ủy ho/ại kiếp sau của chị nữa!”

Giọng nói của cô ấy như thể đ/ứt hơi khản tiếng.

Tôi nhìn đôi mắt đỏ hoe của cô ấy.

Toàn thân giống như một quả bóng bị xì hơi.

Chẳng có chút sức lực nào, tựa người vào bức tường phía sau.

“Thế thì sao nào? Thế nên cô định để hắn ung dung thoát khỏi chuyện này à?”

Tôi gầm lên.

“Huống hồ tôi vốn đã chẳng còn kiếp sau rồi."

Tôi đi/ên cuồ/ng đ/ập mạnh vào tường: “Bành Uyển, tôi cmn không cam tâm!”

“Tôi không cam tâm."

Bành Uyển đột nhiên ngồi thẳng dậy.

Cô rút khăn tay cẩn thận lau sạch lệ trên khóe mắt.

Đổi lại thành một nụ cười không chút tì vết.

“Chị à, đừng sốt ruột."

Cô dùng đầu mũi chân đ/á Thẩm Đạc đang sõng soài trên đất.

Giọng nói thánh thót nhẹ nhàng như nước chảy.

“A Đạc, không phải anh thích hoán mệnh lắm sao?”

“Vậy thì… hãy để em giúp anh nếm thử mùi vị hoán đổi mệnh cách."

Cô đứng dậy lấy một cái lồng từ trong phòng ngủ phụ ra.

Bên trong là một con mèo.

Một con mắt đã bị m/ù, một chân bị què, trên bụng còn có một vết rá/ch thật to.

Bộ lông trên mình bẩn thỉu vô cùng, đang nằm thoi thóp trong chiếc lồng.

Hiển nhiên chính là dáng vẻ chẳng còn sống được bao lâu.

Bành Uyển đặt chiếc lồng trước mặt Thẩm Đạc.

“A Đạc, anh xem, đây là chú mèo hoang đang ngắc ngoải mà em đặc biệt tìm cho anh đấy."

“Trùng hợp hơn là con mèo này từng có chủ, em thế mà lại có thể tìm được bát tự sinh thời của nó."

“Anh xem, nó bị m/ù một mắt, què mất một chân, lại mắc bệ/nh nan y. Anh cảm thấy mệnh cách của nó có tốt hay không nào?”

Thẩm Đạc dường như nhận ra điều gì đó, liều mạng bò về phía sau.

Nhưng lại bị Bành Uyển giữ ch/ặt lấy, dùng ngón tay chọc vào đôi mắt tràn ngập tuyệt vọng của hắn.

Giọng nói của Bành Uyển vẫn dịu dàng tha thiết giống như lời thì thầm của người yêu:

Cô một bên trích m/áu, một bên thầm thì vào tai Thẩm Đạc.

“Sau khi hoán đổi mệnh cách với nó, trong vòng ba ngày anh sẽ biến thành một đứa trẻ ng/u đần."

“Rồi một ngày nào đó trong lúc băng qua đường liền bị xe tông ch*t."

“Hoặc là ngã cầu thang mà ch*t."

Cô cười khúc khích, nụ cười chẳng khác nào vầng trăng non.

“A Đạc à, anh thích kiểu nào hơn?”

Thẩm Đạc không đáp lại lời cô ấy.

Trong cơn sợ hãi k/inh h/oàng tột độ, hắn lăn đùng ra ngất.

Danh sách chương

5 chương
24/05/2024 11:23
0
24/05/2024 11:23
0
24/05/2024 11:23
0
24/05/2024 11:22
0
24/05/2024 11:47
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu