Vì tôi có bệ/nh dạ dày nên q/uỷ đực này đành trở thành đồ trang trí.
Duật Tư thấy đã đến rồi thì an phận, không hạ được tôi bèn chuyển luôn lên giường tôi nằm.
Suốt đêm hắn không ngừng thăm dò tôi từ trong ra ngoài.
Hắn tạo đủ loại tình huống đa dạng nhưng cuối cùng vẫn không thể đi đến bước quyết định.
Bởi với tôi, giấc mơ đẹp nhất chính là mơ thấy mình đang ngủ.
Đến mơ tôi cũng chẳng muốn tốn chút sức lực nào.
Dù rất nể phục thái độ làm việc của Duật Tư, tôi vẫn ân cần nhắc nhở hắn: tỷ lệ đầu tư - hiệu quả thế này chẳng khả quan gì đâu.
Hắn yêu nghề nhiệt huyết, cố chấp không nghe là chuyện của hắn, còn thời gian ngủ của tôi lại bị rút ngắn.
Q/uỷ đực đẹp thì đẹp thật, nhưng hại mạng lắm.
Trời chưa sáng tôi đã chuồn đến công ty làm việc, tranh thủ chợp mắt chút trước giờ hành chính.
Không có người trông chừng, tôi trông như bệ/nh nhân hậu phẫu cứ chảy dãi liên tục.
Cảm giác tử thần đang lảng vảng quanh người tôi.
Bình luận
Bình luận Facebook