Thật ra Cố Thời Diễn đ/á/n h nhau rất giỏi.
Đừng thấy anh ta lùn, người nhỏ con mà tưởng dễ b/ắt n/ạt, nhưng những cú đ/ấm đ/á của anh ta thật sự rất khá.
Một cú móc trái, một cú xoay người đ/á phải...
Ôi chao, hạ g/ục cả đám người rồi!
[Ký chủ, đừng có vỗ tay cho anh ta nữa!]
Tôi ngẩn người, vội vàng đ/út tay lại vào túi, cười gượng gạo hỏi hệ thống rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
Nếu đã đ/á/n h nhau giỏi như vậy... sao lại để đám anh em "r/ẻ r/ách" kia b/ắt n/ạt?
Hệ thống không úp mở: [Bởi vì nhà họ Cố là nơi có thể ă/n th/ịt ng/ười không đổ m á/u đấy ~]
Ồ, đúng rồi.
Bản thân tôi ng/ang ng/ược cả một đời, suýt chút nữa thì quên m/ất.
Ở nhà họ Cố, biết đ/á/n h nhau chẳng là gì cả.
Bọn họ thích chơi những trò b/ỉ ổ/i.
Vì vậy Cố Thời Diễn giả vờ y/ếu đu/ối ng/ốc nghếch, lúc nào cũng thi đứng bét lớp.
Không giống như tôi, từ nhỏ đã dựa vào đ á/n h đ/ấm, tr/anh gi/ành để leo lên vị trí người thừa kế.
"Thảo nào." Tôi bừng tỉnh hiểu ra: "Thảo nào nữ chính không chọn tôi thì thôi, ngay cả Cố Thời Diễn vừa dịu dàng vừa giàu có cũng không cần."
Hóa ra là đã sớm nhìn thấu anh ta không đơn giản như vậy.
Nghĩ vậy, tôi xuyên qua bức tường nhìn sang sân thể dục cách đó không xa.
Không ngờ vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến.
Dưới gốc cây long n/ão, Thẩm Nguyệt Bạch đang x/é băng cá nhân giúp Cố Thời Diễn xử lý v/ết th/ương.
Tôi đang đ/a u tim đây này, kết quả là ngay sau đó…
Thẩm Nguyệt Bạch lại chạy đi an ủi một người khác đang khóc nhè.
... Quả không hổ là nữ chính truyện c/ứu rỗi.
Thật là, bận rộn gh/ê!
Tuy nhiên, lúc đón Cố Thời Diễn tan học, tôi vẫn thuận miệng hỏi một câu, băng cá nhân ở đâu ra.
Vậy mà anh ta lại nói d/ối tôi.
Bình luận
Bình luận Facebook